Thứ Tư, 29 Tháng 10, 2025

Lễ thánh Phêrô và thánh Phaolô, Mt 16,13-19: Ý thức lập trường của chính mình

 

 

Ý THỨC LẬP TRƯỜNG CỦA CHÍNH MÌNH

(Mt 16,13-19)

Mai Lệ Thi, Phước Thiên

 ‘Lập trường’ là yếu tố cần thiết một người cần có trong cuộc sống, nhưng ý thức lập trường của chính mình còn là điều cần thiết hơn. Bài Tin mừng hôm nay thánh sử Mathêu thuật lại những việc Đức Giêsu làm khi Thầy trò đi rao giảng. Ngài thực hiện quyền năng Thiên Chúa qua việc chữa bệnh và hóa bánh ra nhiều, dân chúng đã ngộ nhận Đức Giêsu với các ngôn sứ như: “Kẻ thì nói là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Êlia, có người lại cho là ông Giêrêmia hay một trong các vị ngôn sứ” (Mt 16,14). Qua đó, Đức Giêsu nhận thấy niềm tin của dân chúng và các tông đồ còn mù mờ, nên Ngài muốn các ông xác tín niềm tin và nói lên lập trường của chính mình về Ngài. Ngài đã chất vấn các ông: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”

Ông Simon Phêrô đã thay anh em trả lời: “Thầy là Đấng Kitô Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16). Lời tuyên tín này không phải tự bản thân hay một ai dạy cho ông Phêrô nhưng là chính Thiên Chúa mặc khải cho ông. Thiên Chúa muốn dùng Phêrô để nói thay cho mọi tông đồ về niềm xác tín của mình. Hơn nữa, Thiên Chúa muốn các môn đệ “ý thức lập trường của chính mình” để rồi sau này chính các ông là những người sẽ tiếp nối sứ vụ của Đức Giêsu rao giảng về lập trường này; và Thiên Chúa cũng biết các môn đệ chỉ có thể cho người khác cái mà các ông có.

Quả thật, “Sau lời tuyên xưng đức tin của Phêrô, Đức Giêsu đã mời gọi Phêrô đứng lên để cùng cộng tác trong công trình xây dựng Hội thánh của Ngài: “Phêrô! con là đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội thánh của Thầy” (Mt 16,18). Vị Giáo hoàng tiên khởi, với biết bao yếu đuối sa ngã, cuối cùng đã lấy cái chết của mình để xác minh chân lý thập giá. Từ chỗ muốn dạy cho Thầy mình về sự khôn ngoan của thế gian đến việc khám phá và ôm ấp giá trị sâu xa sự điên rồ của Thiên Chúa. Từ chỗ phủ nhận và ngăn chặn Thầy mình bước đi trên con đường khổ đau, đến việc chính mình anh dũng tiến vào. Dù bị đe dọa trước Thượng Hội Đồng ông vẫn kiên định với sứ vụ của mình khi quả quyết: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm” (Cv 5,29). Nhưng nhờ đâu mà Phêrô có được thái độ và hành vi hào hùng đó? Phải chăng chính nhờ niềm xác tín vào Đức Giêsu, Đấng ông đã tuyên xưng. Nếu không có xác tín, hẳn ông đã chẳng dám theo[1].

Chúng ta có thể ví cuộc đời của thánh Phaolô giống như dụ ngôn ‘thương gia đi tìm viên ngọc quý’, khi đã tìm thấy rồi ông bán tất cả để mua viên ngọc đó. Biến cố gặp gỡ Đấng Phục Sinh trên đường Damas thánh Phaolô đã tìm được lẽ sống cho chính mình, ông xác tín: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô Giêsu, Chúa của tôi” (Pl 3,8). Thật vậy, trước kia ông luôn tự hào với truyền thống của cha ông và làm mọi cách để bảo vệ niềm tin của cha ông ngay cả việc bắt tất cả những người theo “Đạo” và đưa về Giêrusalem trừng phạt (x. Gl 1,14; Pl 3,5-6; Cv 22,3; 23,6; 26,5). Nhưng Đức Kitô Phục Sinh đã cho ông thấy việc biết Ngài mới là mối lợi trên mọi mối lợi. Từ đó, vì Đức Kitô ông đành mất tất cả, và coi những vinh quang hay khổ đau như rác, điều quan trọng là biết Người và kết hợp với Người (x. Pl 3,9). Và cũng từ đó cuộc đời của ông Phaolô đã đánh đổi tất cả vì Đức Kitô. Ngài đã không ngừng nỗ lực ra đi rao giảng Tin mừng, thành lập và luôn có trách nhiệm với các cộng đoàn. Nhất là những gian nan ngài phải chịu trong ba cuộc hành trình truyền giáo và trước cái chết ngài vẫn giữ vững lập trường của mình là nói lên niềm tự hào vì đã tin và rao giảng Tin mừng của Đức Giêsu với niềm xác tín chính Chúa sẽ ban cho ngài phần thưởng người công chính (x. 2Tm 4,6-8).

Thật vậy, nhờ ý thức lập trường của chính mình về Đức Kitô, thánh Phêrô đã can đảm bước theo con đường Đức Giêsu đã đi. Cũng nhờ ý thúc lập trường của mình về Đức Giêsu mà thánh Phaolô quên đi chặng đường đã qua và lao mình về phía trước để được chính đức Kitô và kết hợp với Người. Noi gương hai thánh Phêrô và Phaolô chúng ta cũng cần phải ý thức lập trường của mình về Đức Kitô để xác định Đức Kitô là đối tượng duy nhất của lòng trí mình. Nhất là dám đánh đổi tất cả vì Đức Kitô trong chính đặc sủng và ơn gọi của mình.

_____________________________

[1] Huệ Minh, https://giaophanvinhlong.net/-Thay-la-Duc-Kito-Con-Thien-Chua-hang-song-.html

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

01/01 Lễ Mẹ Thiên Chúa, Lc 2,16-21: Có Mẹ đồng hành

    CÓ MẸ ĐỒNG HÀNH (Ds 6,22-27; Gl 4,4-7; Lc 2,16-21) M....

08/09 Lễ Sinh Nhật Đức Trinh Nữ Maria, Mt 1,1-16.18-23: Đức Maria cực trinh cực sạch

  ĐỨC MARIA CỰC TRINH CỰC SẠCH (Mt 1,1-16.18-23) M. Eusebia Hương,...

08/09 Lễ Sinh Nhật Đức Trinh Nữ Maria, Mt 1,1-16.18-23: Mừng Sinh Nhật Mẹ

MỪNG SINH NHẬT MẸ (Mk 5,1-4a; Rm 8,28-30, Mt 1,1-16.18-23) Đan...

11/7 Lễ thánh phụ Biển Đức, Mt 19,27-29: Từ bỏ mọi sự để theo Chúa

TỪ BỎ MỌI SỰ ĐỂ THEO CHÚA (Mt 19,27-29) M. Phaolô...

BÀI VIẾT MỚI

spot_imgspot_img

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Chúa Nhật XXX Thường Niên, Năm C : Lời cầu nguyện khiêm hạ – cửa ngõ để bước vào lòng thương xót

LỜI CẦU NGUYỆN KHIÊM HẠ: CỬA NGÕ ĐỂ BƯỚC VÀO LÒNG THƯƠNG XÓT CĐ An Phước  Dụ ngôn người Pharisêu và người thu thuế trong Lc 18,9-14...

Chúa nhật XXX TN – C: Lời cầu vươn thấu trời xanh (Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa nhật XXX thường niên C LỜI CẦU VƯƠN THẤU TRỜI XANH Hc 35,12-14.16-18; 2 Tm 4,6-8.16-18; Lc 18,9-14 Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt  Lời Chúa hôm...

Cầu nguyện với trái tim khiêm tốn (LC 18, 9-14, CN tuần XXX TN, Năm C)

Cầu nguyện với trái tim khiêm tốn (LC 18, 9-14, CN tuần XXX TN, Năm C) Cộng đoàn Fatima Tin Mừng Chúa nhật XXIX Chúa Giêsu dạy...

Chúa Nhật XXIX Thường Niên, Năm C: Cầu nguyện – để xây dựng mối tương quan

CẦU NGUYỆN - ĐỂ XÂY DỰNG MỐI TƯƠNG QUAN FM. Mai Đăng Minh, Thiên Phước Cầu nguyện là một trong những hành động tuyên xưng đức...

Chúa Nhật XXIX – C: Cầu nguyện là sống Lời Chúa (Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa nhật XXIX thường niên C CẦU NGUYỆN LÀ SỐNG LỜI CHÚA (Xh 17,8-13; 2 Tm 3,14 – 4,2; Lc 18,1-8) Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt Lời...

Lòng biết ơn – Con đường nên người và nên thánh (Lc 17,11–19 – Chúa Nhật XXVIII Thường Niên – NĂM C)

Lòng Biết Ơn – Con Đường Nên Người Và Nên Thánh (Lc 17,11–19 - Chúa Nhật XXVIII Thường Niên – NĂM C) Fr. Gioan Lasan Ngô...

Chúa Nhật XXVIII TN, C, Lc 17,11-19: Thể hiện lòng biết ơn Chúa và tha nhân

    THỂ HIỆN LÒNG BIẾT ƠN CHÚA VÀ THA NHÂN (Lc 17,11-19) Duy Khang, Phước Lý Thế giới hôm nay tiến bộ rất nhanh, đến mức người ta...

Chúa Nhật XXVII TN, C, Lc 17,5-10: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con”

    “THƯA THẦY, XIN THÊM LÒNG TIN CHO CHÚNG CON” (Lc 17, 5-10) M. Giuse Calasanz, Phước Lý Trong hành trình thiêng liêng của người Kitô hữu, cũng...

Chúa nhật XXVII TN – C: Đức tin kỳ diệu (Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa nhật XXVII thường niên C Hbc 1,2-3;2,2-4; 2 Tm 1,6-8.13-14; Lc 17,5-10 ĐỨC TIN KỲ DIỆU Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt Hôm nay Chúa Giêsu nói...

Cuộc sống hôm nay quyết định mai ngày (Am 6,1.4-7; Lc 16,19-31 – Chúa nhật XXVI Thường niên, Năm C)

Cuộc Sống Hôm Nay Quyết Định Mai Ngày (Am 6,1.4-7; Lc 16,19-31 – Chúa nhật XXVI Thường niên, Năm C) Fr. Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Ngày...

Chúa Nhật XXVI Thường Niên, Năm C: Tình yêu – ơn cứu độ của con người

TÌNH YÊU - ƠN CỨU ĐỘ CỦA CON NGƯỜI (Am 6,1a.4-7; 1Tm 6,11-16; Lc 16,19-31) M. Monica, PT Các Bài đọc trong phụng vụ Lời Chúa của...

Chúa nhật XXVI TN – C: Đức tin sai lạc (Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa nhật XXVI thường niên C ĐỨC TIN SAI LẠC (Am 6,1a.4-7; 1 Tm 6,11-16; Lc 16,19-31) Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt Cảm tưởng đầu tiên khi...