2 Tháng Mười Một, LỄ 2: CẦU CHO CÁC ĐẲNG LINH HỒN
LỜI CẦU ĐƠN THÀNH KHIÊM TỐN
Is 25,6a.7-9; Rm 8,14-23; Lc 23,33.39-43
Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn
Bối cảnh
Vào một buổi chiều năm xưa, cả bầu trời u ám, ảm đạm phớt nhạt mầu tím tại đồi Calvê, ba con người bị hành hình trên cây thập tự, đó là Đức Giêsu và hai tên gian phi trước một đám đông thuộc mọi thành phần xã hội: đa số dân chúng thì đứng nhìn, các đầu mục dân Do Thái thì buông lời nhạo báng, còn bọn lính tráng thì chế giễu Đức Giêsu. Còn một nhóm nhỏ phụ nữ bùi ngùi thổn thức đau buồn đẫm lệ trong nhóm có Đức Maria, Thân Mẫu Ngài cùng với người Môn đệ thân tín là Tông Đồ Gioan và bà Maria Madalena đã từng theo Ngài suốt hành trình thương khó mãi cho đến chốn này!
Tất cả mọi người hiện diện đang đối diện với một sự kiện, ngổn ngang nỗi niềm tâm tư khôn tả! Riêng tên gian phi bị treo trên thập tự phía bên trái Ngài thì lên tiếng nhục mạ Ngài: “Ông không phải là Đức Kitô sao? Hãy tự cứu mình đi và cứu cả chúng tôi với!” Nhưng tên kia (ở bên phải) mắng lại nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa mày cũng không biết sợ. Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!” (x. Lc 23,39-41).
Suy niệm
Người tử tội ở bên phải này đã nhận ra cuộc đời và hành vi tội lỗi của mình đối với Thiên Chúa và tha nhân xứng với hình phạt đang chịu, anh bắt đầu sám hối ăn năn, nhìn nhận tội lỗi mình đã phạm bấy lâu, đồng thời anh cũng nhìn ra Đức Giêsu là Đấng vô tội, Chí Thánh Chí tôn! Có nghĩa là dưới dáng vẻ của một tử tội như anh, anh đã khám phá ra được ở trong Ngài có một vẻ đẹp thâm sâu của một Đấng thánh thiện, hoàn toàn vô tội: “Ông này đâu có làm điều gì trái.”
Vả lại, nơi thân xác đang chết dần của Ngài, anh đã khám phá ra được nguồn sống mãnh liệt và vô biên của “Đấng Hằng Sống”, đồng thời anh đã hoàn toàn tin nhận Ngài và từ bước đầu Niềm Tin đó, anh đã tiến dần đến Đức Tin mãnh liệt để hoàn toàn tín thác và cậy trông vào Ngài khi anh thân thưa: “Ông Giêsu ơi! Khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi” (Lc 23,42).
Một lời cầu xin thật đơn sơ khiêm tốn, nhưng đầy tín thác và chứa chan hy vọng, khiến Ngài cũng đã quảng đại ban một lời hứa chắc nịch: “tôi bảo thật anh, hôm nay anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23,43).
Ôi lạy Chúa Giêsu giàu lòng thương xót thật bao la vĩ đại biết bao! Trong khi người đời hành hạ, lên án bất công cùng với những lời lăng mạ, nhạo báng, khinh dễ, chê cười, thì Chúa đã thân thưa với Chúa Cha: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm!” Còn tên tử tội sám hối, chỉ xin một lời khiêm hạ đơn thành là “xin nhớ đến tôi” thì Chúa đã cho anh được toại nguyện quá lòng mong ước! Ấy là được ở với Chúa trên Thiên Đàng.
Lạy Chúa, hôm nay và cả tháng này, Giáo Hội lữ hành cùng hiệp thông với Các Đẳng Linh Hồn nơi Luyện Ngục, cúi xin Chúa, nhờ Máu Châu Báu Ngài đã đổ ra trong cuộc thương khó với cái chết khổ nhục trên Thập Giá cùng hy tế trên bàn thờ, đoái thương ban cho hết mọi linh hồn được ở với Chúa trên Thiên Đàng. Amen.