Thứ Bảy, 18 Tháng 10, 2025

CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG – NĂM C: “MẸ SỐNG LÀ PHỤC VỤ, MẸ ĐI ĐỂ TRAO GIÊSU” (Hiền Lâm)

 

CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG – NĂM C

 

I.  ĐỌC TIN MỪNG: Lc 1, 39-45 

Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét. Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”

 

II. SUY NIỆM

MẸ SỐNG LÀ PHỤC VỤ, MẸ ĐI ĐỂ TRAO GIÊSU

Đức Maria vội vã lên đường, đi thăm người bà con để chia sẻ cho nhau. Sự vội vã nói lên tinh thần người có Chúa thì không giữ cho riêng mình, mà được thôi thúc mau mắn đem Chúa đến cho người khác để cùng được cứu độ.

Ở Nazareth, Đức Maria là người đầu tiên được mạc khải cho biết sự mang thai lạ thường của Elisabeth, một người chị họ ở làng Ain Carem (cách Giêrusalem 9km và cách Nazareth hơn 100km). 
Biến cố thăm viếng trước hết làm nổi bật lên hình ảnh Đức Maria là vị truyền giáo đầu tiên khi đem Chúa đến cho người khác. Sự xuất hiện của Mẹ sau tiếng chào đã làm cho bà Elisabeth được tràn đầy Thánh Thần và Gioan Tẩy Giả được cứu độ. Cũng tựa như Phêrô được sai đến nhà Cornêliô, khi ông vừa nói thì Thánh Thần ngự xuống trên nhà ông. Biến cố gặp gỡ giữa Maria và Elisabeth đã làm nổi bật lên ba đặc trưng: Đức tin và sự trao ban phục vụ.

1. Mẹ thật có phúc vì đã tin. 
Như đã nói ở trên, với khoảng cách giữa Nazareth và Ain Carem với liên lạc thời đó, tin tức về một phụ nữ mang thai ở cách xa nhau như thế, Maria chỉ biết được nhờ tin vào Lời Chúa qua miệng thiên sứ Gabriel mà thôi. Niềm tin của Đức Maria được khẳng định khi Mẹ thưa “xin vâng” một cách dứt khoát và điều này được chính bà Elisabeth đã thốt lên lời ca ngợi “phúc cho bà là kẻ đã tin…” (Lc 1, 45).
Lúc nhận lời mời gọi của Thiên Chúa, Đức Maria cũng chưa biết Thiên Chúa sẽ đưa mình tới đâu, nhưng Đức Maria chắc chắn tin vào Thiên Chúa và chương trình của Người. Chính lòng tin sắt đá ấy đã làm cho Đức Maria xứng đáng được đón nhận Chúa Giêsu Kitô vào trong dạ mình, thông chia cho Người bản tính nhân loại để Người trở nên một phần tử loài người mới, và bắt đầu từ đó, một nhân loại mới đã được thai sinh.
Từng câu từng chữ trong lời ca tụng của bà Elisabeth đều mang đầy ý nghĩa, nhưng điều bà nói cuối cùng mới thực quan trọng: “Em thật có phúc, vì đã tin…” (Lc 1, 49) . Câu nói này có thể đặt cận kề với tước hiệu “đầy ơn phúc” trong lời chào của thần sứ. Qua lời chào của thiên sứ Gabriel và lời tán dương của bà Elisabeth dành cho Đức Maria, cho thấy chân lý về Đức Maria hiện diện trong mầu nhiệm Chúa Kitô, chỉ vì Mẹ đã tin .
Giây phút quyết định là lúc truyền tin, và các lời của bà Elisabeth: “Em thật có phúc vì đã tin” được áp dụng vào giây phút chính xác đó. Với cả lý trí và ý chí, Đức Maria đã đáp lại tiếng Chúa bằng cả con người trọn vẹn đầy nhân tính và nữ tính, và lời đáp trả của đức tin nàybao một sự cộng tác hoàn hảo với hồng ân trợ lực của Thiên Chúa và một sự sẵn sàng trọn vẹn cho hoạt động của Chúa Thánh Thần, Đấng không ngừng dùng hồng ân của mình làm cho đức tin luôn hoàn hảo .
Như vậy, Đức Maria luôn hiện diện trong mầu nhiệm Chúa Kitô vì được “đầy ơn phúc” thì cũng “nhờ đức tin”, Đức Maria chia sẻ vào mầu nhiệm này trong tất cả chiều kích của cuộc đời trần thế của Người. Mẹ tiến bước trong cuộc lữ hành đức tin, đồng thời một cách âm thầm, Mẹ làm cho mầu nhiệm Chúa Kitô hiện diện nơi con người.

2. Mẹ sống là phục vụ, Mẹ đi để trao Giêsu.
Việc Đức Maria vội vã ra đi đến Ain Carem khi vừa được báo tin là người chị họ trong lúc tuổi già đã mang thai được sáu tháng, được thôi thúc bởi ba động lực là để chia sẻ niềm vui, trao ban “ân sủng” và tinh thần đức ái: Đức Maria đến chia sẻ niềm vui kép đôi vì vừa được cưu mang Chúa Giêsu, vừa vui mừng cho bà Elisabeth được Thiên Chúa cất đi nỗi nhục son sẻ của bà; Đức Maria đến để đem Chúa Giêsu đến cho Gioan được nhảy mừng và bà Elisabeth được tràn đầy Chúa Thánh Thần; và Đức Maria đến để giúp đỡ bà Elisabeth trong thời kỳ thai nghén. Tất cả được gói gọn trong một động lực duy nhất là đức ái tuyệt hảo của Mẹ Con Thiên Chúa.
Đức Maria mang đến cho gia đình bà Elisabeth ân sủng của Thiên Chúa, vì Mẹ tràn ngập ân sủng, nên ân sủng đó trào tràn trên bà Elisabeth làm cho bà cất lớn tiếng và ca ngợi Mẹ Thiên Chúa. Đức Maria mang trong mình Đấng là ân sủng và được bao quanh bằng ân sủng của Thánh Thần, Mẹ hiểu rõ bản chất của ân sủng không cho phép tích trữ và giữ lấy như của riêng, mà cần phải trao ban, ân sủng không dừng lại nơi Mẹ mà được tặng ban cho con cái loài người. Thật vậy, nếu ân sủng là để phân phát, thì người làm đầu chỉ có thể là để phục vụ (x. Mt 23, 11), và thế giới ân sủng còn là thế giới của tình thương. Tình thương bao la và cao thượng vốn được xây dựng trên hy sinh và dâng hiến. Nơi đó, không chờ đợi để nhận lãnh hay để được phục vụ, mà là luôn tìm cách trao ban, chia sẻ và hiến tặng. Đức Maria đã thực hiện trọn vẹn tinh thần đức ái khi hạ mình làm người tôi tớ phục vụ.
Dù được diễm phúc hơn mọi người phụ nữ vì đã cưu mang Con Thiên Chúa, cưu mang Đấng Cứu Thế mà cả dân Israel và muôn dân trông đợi, nhưng Đức Maria đã không tự coi mình cao trọng trong phẩm vị “Hoàng Thái Hậu” mà hạ mình để phục vụ, mà người đầu tiên được diễm phúc Mẹ Thiên Chúa đến phục vụ là bà Elisabeth. Nếu Đức Giêsu là Chúa và là Thầy mà đã quì xuống rửa chân cho các môn đệ, thì trước đó chính Mẹ Người là Mẹ Thiên Chúa đã hạ mình phục vụ một thụ tạo, và với một công việc rất thấp hèn suốt một thời gian ba tháng theo lời kể của Luca (x. Lc 1, 56).

Tóm lại, qua biến cố thăm viếng trong Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa muốn dạy chúng ta sống tinh thần của Mẹ Maria là sống trong ơn nghĩa của một tâm hồn đầy Chúa, cưu mang Chúa trong trái tim mình, để rồi mau mắn đem Chúa đến cho tha nhân. Đặc biệt cụ thể hoá việc làm chứng cho Chúa qua chính đời sống phục vụ.

 

Lạy Chúa, xin cho chúng con một khi phải chọn lựa dấn thân cộng tác vào công trình cứu độ của Chúa, thì cũng biết noi gương Mẹ Maria là người diễm phúc vì đã tin tuyệt đối vào Chúa, để niềm vui Ơn Cứu Độ được lan tỏa cho những ai chúng con gặp gỡ. Amen.

Hiền Lâm

 

 

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

BÀI VIẾT MỚI

spot_imgspot_img

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Chúa Nhật XXIX Thường Niên, Năm C: Cầu nguyện – để xây dựng mối tương quan

CẦU NGUYỆN - ĐỂ XÂY DỰNG MỐI TƯƠNG QUAN FM. Mai Đăng Minh, Thiên Phước Cầu nguyện là một trong những hành động tuyên xưng đức...

Chúa Nhật XXIX – C: Cầu nguyện là sống Lời Chúa (Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa nhật XXIX thường niên C CẦU NGUYỆN LÀ SỐNG LỜI CHÚA (Xh 17,8-13; 2 Tm 3,14 – 4,2; Lc 18,1-8) Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt Lời...

Lòng biết ơn – Con đường nên người và nên thánh (Lc 17,11–19 – Chúa Nhật XXVIII Thường Niên – NĂM C)

Lòng Biết Ơn – Con Đường Nên Người Và Nên Thánh (Lc 17,11–19 - Chúa Nhật XXVIII Thường Niên – NĂM C) Fr. Gioan Lasan Ngô...

Chúa Nhật XXVIII TN, C, Lc 17,11-19: Thể hiện lòng biết ơn Chúa và tha nhân

    THỂ HIỆN LÒNG BIẾT ƠN CHÚA VÀ THA NHÂN (Lc 17,11-19) Duy Khang, Phước Lý Thế giới hôm nay tiến bộ rất nhanh, đến mức người ta...

Chúa Nhật XXVII TN, C, Lc 17,5-10: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con”

    “THƯA THẦY, XIN THÊM LÒNG TIN CHO CHÚNG CON” (Lc 17, 5-10) M. Giuse Calasanz, Phước Lý Trong hành trình thiêng liêng của người Kitô hữu, cũng...

Chúa nhật XXVII TN – C: Đức tin kỳ diệu (Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa nhật XXVII thường niên C Hbc 1,2-3;2,2-4; 2 Tm 1,6-8.13-14; Lc 17,5-10 ĐỨC TIN KỲ DIỆU Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt Hôm nay Chúa Giêsu nói...

Cuộc sống hôm nay quyết định mai ngày (Am 6,1.4-7; Lc 16,19-31 – Chúa nhật XXVI Thường niên, Năm C)

Cuộc Sống Hôm Nay Quyết Định Mai Ngày (Am 6,1.4-7; Lc 16,19-31 – Chúa nhật XXVI Thường niên, Năm C) Fr. Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Ngày...

Chúa Nhật XXVI Thường Niên, Năm C: Tình yêu – ơn cứu độ của con người

TÌNH YÊU - ƠN CỨU ĐỘ CỦA CON NGƯỜI (Am 6,1a.4-7; 1Tm 6,11-16; Lc 16,19-31) M. Monica, PT Các Bài đọc trong phụng vụ Lời Chúa của...

Chúa nhật XXVI TN – C: Đức tin sai lạc (Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa nhật XXVI thường niên C ĐỨC TIN SAI LẠC (Am 6,1a.4-7; 1 Tm 6,11-16; Lc 16,19-31) Đức TGM Giuse Ngô Quang Kiệt Cảm tưởng đầu tiên khi...

Chúa Nhật XXV Thường Niên, Năm C: Khôn ngoan là sử dụng của cải trong tình liên đới

KHÔN NGOAN LÀ SỬ DỤNG CỦA CẢI TRONG TÌNH LIÊN ĐỚI (Am 8,4-7; 1Tm 2,1-8; Lc 16,1-13) M. Gregorio Thu Sương, VP Của cải luôn đóng vai...

Chúa Nhật XXV Thường Niên, Năm C: Chọn lựa để được sống

CHỌN LỰA ĐỂ ĐƯỢC SỐNG Đan viện Phước Hải Trong hành trình cuộc sống, chúng ta luôn phải đối diện với vô vàn lựa chọn. Có...

Chúa Nhật XXV Thường Niên, Năm C: Nước Trời hay tiền bạc?

NƯỚC TRỜI HAY TIỀN BẠC ? FM. Bosco, PH Người ta vẫn thường nói: “Có tiền mua tiên cũng được” hoặc “Miệng người sang có gang...