Thứ sáu, 22 Tháng mười một, 2024

ĐƯỢC CHO KHÔNG PHẢI CHO KHÔNG – Suy niệm Tin Mừng Mt 10, 6-15, Thứ 5, Tuần 14 Thường niên

 

ĐƯỢC CHO KHÔNG PHẢI CHO KHÔNG

Suy niệm Tin Mừng Mt 10, 6-15, Thứ 5, Tuần 14 Thường niên

FM. Lasan Châu Sơn

Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu sai 12 Tông Đồ đi rao giảng Nước Trời với những lời dặn dò ân cần, thắm thiết: Anh em hãy đến với các con chiên lạc nhà Israen. Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần. Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết chỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy…

Hình ảnh này gợi cho chúng ta nhớ về bầu khí gia đình khi có một thành viên phải đi xa, chẳng hạn đi làm xa, đi bộ đội, đi lấy chồng, hay đi tu… thì các bậc cha mẹ thường xúc động, nước mắt ngắn dài, ân cần nhắn nhủ con đủ điều. Mong thông truyền hết tình thương, kinh nghiệm sống nhằm giúp con an tâm, vững bước và đạt thành công trong môi trường mới.

Khi sai các Tông Đồ đi rao giảng Tin Mừng Chúa Giêsu cùng mang tâm tình của một người cha mẹ, một người thầy, ân cần lo lắng cho các môn đệ trước lúc lên đường thi hành sứ vụ.

Trong lần thi hành sứ vụ đầu tiên này, các Tông Đồ được sai là đến với chiên lạc nhà Israen, tức là đến với những người Do thái đồng hương. Để loan giảng rằng triều đại Thiên Chúa đã đến rồi. Đấng Mêsia cứu thế mà dân Do thái mong đợi hiện đang ở giữa họ. Đấng ấy chính là Đức Giêsu, thành Nadarét.

Chúa Giêsu chỉ thị cho các Tông Đồ rằng: Đừng kiếm vàng bạc hay tiền đồng giắt lưng. Đi đường, đừng mang bao bị. Đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy… Điều ấy nói lên tính cấp bách của công cuộc loan Tin Mừng. Đòi người môn đệ phải có tinh thần thanh thoát, không dính bé, không quá lệ thuộc vào tiền bạc vật chất đời này. Vì làm sao người môn đệ có thể mau mắn, toàn tâm và hăng say loan Tin Mừng, trong khi bị của cải trói buộc? Đừng tìm, đừng mang theo vật chất không có nghĩa là vô lo, nhưng là hiển lộ lòng tín thác nơi Chúa. Người môn đệ mang Chúa- nguồn an vui cứu rỗi thế là đủ rồi.

Chúa dạy các môn đệ: Vào nhà nào hãy chúc bình an cho nhà ấy. Làm sao người loan Tin Mừng có thể cho người khác điều mình không có? Làm sao chúng ta có thể trao bình an cho người khác khi bản thân mình chưa có bình an? Dĩ nhiên, bình an này phải thực là bình an của Chúa. Chứ không phải là thứ bình an giả dối của thế gian, ê hề của cải, cung phụng cái tôi, tung hô nịnh bợ… Chúa đã ban bình an cho chúng ta. Nhưng liệu chúng ta còn ở trong bình an của Chúa hay đang chạy theo thứ bình an không có Chúa? Không ai cho cái mà mình không có.

Thiết nghĩ, rao giảng Nước Trời, hay loan báo Tin Mừng không gì khác hơn là trao tặng bình an của Chúa cho tha nhân. Với sự bình an của Chúa, chúng ta có thể mang ơn cứu độ của Chúa cho tha nhân. Bằng không, chúng ta chỉ mang cho tha nhân những sự bất hạnh: cằn nhằn, soi mói, lầm lạc, và không đem lại ơn cứu độ.

Chuyện kể rằng, trước giờ dâng lễ chiều hôm đó, cậu bé giúp lễ, người Nam tư, có tên thánh là Joseph chăm chỉ đi sớm rồi mở tủ buồng áo ra để dọn đồ lễ.

Nhưng cậu bé lỡ tay làm rớt chiếc bình đựng rượu lễ bằng thủy tinh.

Chiếc bình nát tươm. Rượu bắn tung toé. Mảnh sành rơi vãi khắp nơi, bắn vào chân cậu, làm chân cậu bị chảy máu.

Cha xứ ngồi ghế xa xa chứng kiến.

Mặt cậu bé tái mét, hoảng loạn, lo sợ, thất thần.

Lập tức cha xứ đứng dậy tiến nhanh về phía cậu. Cậu lại càng lo lắng hơn vì sợ cha mắng.

Cha xứ bực tức la mắng cậu thậm tệ, xối xả: nào là vụng về, vô tích sự, bất cẩn, hấp tấp, phá hoại, làm không nên hồn…

Cậu bé lập tức đứng dậy bỏ đi, vừa đi vừa khóc, trong tuyệt vọng, uốt hận, về những lời sỉ vả của cha xứ.

Từ hôm đó trở đi cậu đã bỏ giúp lễ, bỏ cha xứ, bỏ bạn bè.

Không dừng lại ở đó, cậu còn bỏ dự lễ, bỏ Nhà thờ, và cuối cùng là bỏ Đạo.

Vẫn chưa hết, cậu đã nỗ lực nghiên cứu triết học vô thần, tham gia chính trị, gia nhập Đảng Cộng sản, rồi leo lên những chức vụ cao để chống lại Đạo Công giáo một cách khốc liệt dữ dội.

Điều đau lòng hơn nữa là, cả cha mẹ và gia đình cậu bé đáng thương này cũng đã bỏ Đạo.

Cậu bé đã nuôi hận thù từ sự nhục mạ xót xa của cha xứ mình hồi còn thơ bé.

Cậu bé đó có tên là Joseph Broz Tito người Nam Tư.

Cậu bé đó chính là Tổng bí – lãnh tụ độc tài tàn ác của Đảng cộng sản Nam Tư mang tên Tito.

Một câu chuyện khác cũng kể về một cậu bé giúp lễ, người Hoa kỳ, có tên Thánh là John. Cậu chăm chỉ đi sớm, rồi mở tủ buồng áo ra để dọn đồ lễ.

Do sơ ý cậu lỡ tay làm rớt chiếc bình đựng rượu lễ bằng thủy tinh.

Chiếc bình nát tươm. Rượu bắn tung toé. Mảnh sành rơi vãi khắp nơi.

Cha xứ ngồi ghế xa xa chứng kiến.

Mặt cậu bé tái mét, hoảng loạn, lo sợ, thất thần.

Lập tức cha xứ đứng dậy tiến nhanh về phía cậu. Cậu lại càng lo lắng hơn vì sợ cha mắng.

Nhưng thật không ngờ.

Thay vì la mắng thì cha lại niềm nở vỗ vai bảo cậu: không sao đâu, vỡ rồi thì thôi! Cha lại còn lo lắng hỏi cậu có ổn không, nhắc cậu cẩn thận không mảnh sành đâm vào chân và ân cần bảo cậu hãy mau dọn đi, rồi bảo ông trùm chuẩn bị bình rượu lễ khác cho Thánh Lễ.

Cậu bé nói lời xin lỗi cha, thở phào nhẹ nhõm, khắc sâu nhớ mãi và rất nể phục cách cư xử rất tế nhị ấn tượng và tràn yêu thương của cha xứ mình.

Từ hôm đó trở đi, cậu bé ngày càng chăm chỉ, ngoan ngoãn, khéo léo, nhanh nhẹn, sốt sắng, thành tâm với việc nhà Chúa.

Rồi cậu đã quyết tâm theo cha xứ đi tu, làm Thầy, làm Linh mục thánh thiện, làm Nhà thần học nổi tiếng, làm Nhà giảng thuyết vĩ đại, làm Giám mục uyên bác.

Không những thế, cậu còn làm Tổng Giám mục đại tài, làm Hồng y xuất chúng, làm Đấng đáng kính và cuối cùng sẽ làm Thánh.

Cậu bé đó có tên là Fulton John Sheen, một trong những nhà thần học trổi vượt nổi danh nhất người Hoa Kỳ, được hàng triệu trái tim thán phục ngưỡng mộ suốt thế kỷ XX.

Cậu bé đó là chính Đấng đáng kính Fulton John Sheen đang trong quá trình phong Thánh.

Hai câu chuyện trên có thể giúp chúng ta duyệt xét lại cuộc sống của mình. Với tư cách là kitô hữu, chúng ta đang mang Tin Mừng cứu độ, bình an, yêu thương hy vọng của Chúa. Hay chúng ta đang mang khổ đau, thù hận, bất an, bất hạnh cho anh chị em mình?

Nguyện xin Chúa giúp chúng con biết đem Chúa vào đời ngang qua những hành vi khiêm nhường phục vụ của chúng con. Amen

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

BÀI VIẾT MỚI

spot_imgspot_img

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Thứ Sáu Tuần XII Thường niên, Mt 8,1-4: Chạy lại với Chúa nhận ơn chữa lành

Thứ Sáu Tuần XII Thường niên, Mt 8,1-4 Chạy lại với Chúa nhận ơn chữa lành Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Tin Mừng hôm nay mô tả...

Thứ Năm Tuần XII Thường niên, Mt 7,21.24-27: Đời hạnh phúc khi sống Tám Mối Phúc

Thứ Năm Tuần XII Thường niên, Mt 7,21.24-27  Đời hạnh phúc khi sống Tám Mối Phúc Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Đoạn Tin Mừng hôm nay...

Thứ Ba Tuần XII, Thường niên, Mt 7,6.12-14: Sống tương quan ba chiều

Thứ Ba Tuần XII, Thường niên, Mt 7,6.12-14 Sống tương quan ba chiều Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Đọc Tin mừng hôm nay, có một số người...

Đan Viện Xitô Thánh Mẫu Châu Sơn Đơn Dương – Trao Tác Vụ Đọc Sách & Giúp Lễ

ĐAN VIỆN XITÔ THÁNH MẪU CHÂU SƠN ĐƠN DƯƠNG TRAO TÁC VỤ ĐỌC SÁCH & GIÚP LỄ Vào lúc 5h30’, ngày 25/03/2023, Đan Viện Xitô Thánh...

“Yêu nhau muôn sự chẳng nề…” Suy niệm Tin mừng Chúa Giáng Sinh: Lc 2,1-14 (Lễ đêm)

“Yêu nhau muôn sự chẳng nề…” Suy niệm Tin mừng Chúa Giáng Sinh: Lc 2,1-14 (Lễ đêm) M. Lasan Châu Sơn Trong khung cảnh huy hoàng của...

Con biết con cần Chúa – Con biết Chúa cần con – Suy niệm Tin Mừng: Mt 1,18-24 – CN IV MV, năm A

CON BIẾT CON CẦN CHÚA - CON BIẾT CHÚA CẦN CON Suy niệm Tin Mừng: Mt 1,18-24 Chúa nhật IV Mùa vọng, Năm A M. Lasan...

Tình yêu tự hủy của Vua Kitô

TÌNH YÊU TỰ HỦY CỦA VUA KITÔ SNTM Lc 23, 35-43; Chúa Kitô - Vua vũ trụ, Chúa nhật 34, Năm C Lasan Châu Sơn Một điều...

Tôi tin một cuộc sống đời đời

TÔI TIN MỘT CUỘC SỐNG ĐỜI ĐỜI Suy niệm Lời Chúa: Mcb 7,1-2.9-14; Lc 20,27-38; Chúa nhật 32 Thường niên, Năm C M. Lasan Châu Sơn Chúng...