Thứ Hai, 20 Tháng 10, 2025

Thứ Năm, Tuần XV Thường niên, Mt 11,28-30: Hãy đến cùng tôi, hãy học với tôi

Thứ Năm Tuần XV Thường niên, Mt 11,28-30

Hãy đến cùng tôi, hãy học với tôi

Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist

Tin Mừng hôm nay vẽ nên một hình ảnh thật đẹp về cuộc gặp gỡ giữa con người và Thiên Chúa: trước khi đến với Chúa, ta “vất vả mang gánh nặng nề”; nhưng khi đến với Người, ta được “nghỉ ngơi bồi dưỡng”.

Cả Kinh Thánh là một lời minh chứng cho chân lý ấy. Ông Simêon từng ngày khắc khoải mong chờ Đấng Cứu Thế. Đến khi được bồng Hài Nhi trong tay, ông mới an tâm thốt lên: “Lạy Chúa, giờ đây xin để tôi tớ này được an bình ra đi, vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ…” (Lc 2,29-30). Thánh Mátthêu trước khi gặp Chúa là một kẻ tham lam, bóc lột đồng bào. Maria Mađalêna từng bị xem là người tội lỗi, nhưng sau cuộc gặp gỡ biến đổi với Đức Giêsu, chị trở thành chứng nhân đầu tiên của Phục Sinh.

Vâng, “tất cả những ai đang mang gánh nặng nề” mà chân thành đến với Chúa sẽ được bình an. Nhưng sự thật không phải ai gặp Chúa cũng được bình an. Những người Pharisêu và luật sĩ ngày xưa cũng từng thấy, từng nghe, thậm chí từng đối thoại với Chúa. Nhưng lòng họ đầy ganh tị, đóng kín, toan tính — gặp Chúa không phải để tin yêu, mà để bắt bẻ, dò xét, loại trừ. Làm sao có bình an trong một trái tim như thế?

Lắm khi trong đời sống hôm nay, chúng ta cũng vô tình giống họ. Chúng ta tìm đến Chúa nhưng lại không muốn vâng ý Chúa. Ta thích làm theo ý mình hơn là để Người dẫn dắt. Có khi ta đánh đổi cả lương tâm, cả ngày Chúa nhật chỉ để chạy theo đồng tiền, quyền lực hay thú vui chóng qua. Rồi ta tự hỏi: sao Chúa không ban bình an cho con?

Chìa khóa của bình an không nằm nơi sự hiện diện thể lý, nhưng nơi sự mở lòng. Một tâm hồn khiêm tốn, chân thành, biết trút bỏ cái tôi và đón lấy ách Chúa, mới có thể cảm nghiệm được sự dịu dàng ẩn trong thánh ý Thiên Chúa.

Chúng ta nhớ lại: đã bao lần giữa những gánh nặng cuộc sống, ta tìm đến với Chúa trong giờ chầu thinh lặng, trong lời Kinh Mân Côi ban chiều, trong ánh nến lung linh giữa một Thánh lễ đơn sơ… và lòng ta bỗng nhẹ lại. Gian truân vẫn còn đó, khổ đau chưa hết, nhưng Chúa đang cùng vác gánh với ta. Nhờ vậy, “ách” bỗng nên êm ái và “gánh” trở nên nhẹ nhàng.

Có một câu chuyện nhỏ:

Một người cha dẫn con trai ra biển chơi. Trong khi cha ngồi nghỉ mát, đứa bé say sưa đẩy từng hòn đá từ trên bờ xuống biển. Nhưng khi gặp một hòn đá lớn, nó cố sức đẩy mãi không được, rồi giận dỗi bỏ cuộc. Người cha tiến lại, đặt tay lên vai con và hỏi:

– Sao con không nhờ cha giúp?
– Vì con nghĩ mình phải tự làm! – cậu bé đáp.
Người cha mỉm cười:
– Con yêu, con quên rằng sức mạnh của cha cũng là sức mạnh của con sao? Tất cả những gì cha có đều là của con, vì con là con của cha mà.

Hình ảnh người cha ấy chính là biểu tượng của Thiên Chúa — Đấng luôn chờ đợi để nâng đỡ, không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Chỉ cần ta biết chạy đến với Người, biết thưa lên: “Lạy Chúa, xin vác cùng con gánh nặng này”, thì Người sẽ đến, sẽ đồng hành, và sẽ mang bình an đến cho tâm hồn ta.

Ước gì mỗi chúng ta biết mở lòng đến với Chúa, học nơi Người sự hiền lành và khiêm nhường, để trong từng ngày sống, giữa bộn bề gánh nặng, ta vẫn cảm nhận được nguồn bình an sâu thẳm.
Amen.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

“Ánh trăng” trong đan viện

“ÁNH TRĂNG” TRONG ĐAN VIỆN Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Thuở...

“Con bảo Thầy là ai?” (Lc 9,18–22 – Thứ Sáu Tuần XXV, TN)

 “Con Bảo Thầy Là Ai?” (Lc 9,18–22 – Thứ...

“Ngươi phải thờ cha kính mẹ” – Suy niệm Lời Chúa Thánh Lễ Mồng Hai Tết

“NGƯƠI PHẢI THỜ CHA KÍNH MẸ” Suy niệm Lời Chúa:...

BÀI VIẾT MỚI

spot_imgspot_img

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Người bạn đồng hành của các Tông Đồ (Lc 10,1-9 – lễ Thánh Luca, Thánh sử)

Người bạn đồng hành của các Tông Đồ (Lc 10,1-9 - lễ Thánh Luca, Thánh sử) Fr. Gioan Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Trong dòng lịch sử...

“Giá trị của một người trong mắt Thiên Chúa” (Lc 12,1-7 – Thứ Sáu. Tuần XXVIII, Thường niên)

 “Giá trị của một người trong mắt Thiên Chúa” (Lc 12,1-7 – Thứ Sáu. Tuần XXVIII, Thường niên) Fr. Gioan Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. “Phải, ngay...

Tưởng niệm hay noi gương? (Suy niệm Tin Mừng Lc 11,47–54 – Thứ Năm, tuần XXVIII Thường Niên)

Tưởng niệm hay noi gương? (Suy niệm Tin Mừng Lc 11,47–54 – Thứ Năm, tuần XXVIII Thường Niên) Fr. Gioan Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist “Khốn cho...

Hiệp nhất trong Chúa Thánh Thần – Dấu chỉ Nước Thiên Chúa (Lc 11,15-26 – Thứ Sáu, Tuần XXVII Thường niên)

Hiệp Nhất Trong Chúa Thánh Thần – Dấu Chỉ Nước Thiên Chúa (Lc 11,15-26 – Thứ Sáu, Tuần XXVII Thường niên) Fr. Gioan Lasan Ngô Văn...

Xin – Tìm – Gõ: Ba nhịp sống của linh hồn cầu nguyện (Lc 11,5-13 – Thứ Năm – Tuần XXVII Thường Niên)

Xin – Tìm – Gõ: Ba nhịp sống của linh hồn cầu nguyện (Lc 11,5-13 - Thứ Năm – Tuần XXVII Thường Niên) Fr. Gioan Lasan...

“Danh Cha cả sáng – sứ mạng của đời con.” (Lc 11,1-13 – Thứ Tư, Tuần XXVII Thường niên)

“Danh Cha cả sáng – sứ mạng của đời con.” (Lc 11,1-13 - Thứ Tư, Tuần XXVII Thường niên) Fr. Gioan Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Ngày...

Ngày 7/10, Mân Côi – Trường học Tin Mừng nơi trái tim Mẹ

Ngày 7/10, Mân Côi – Trường học Tin Mừng nơi trái tim Mẹ Fr. Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Có một ngôi trường không có bảng...

Bước đi không ngoảnh lại (Lc 9,51-62 – Thứ Ba Tuần XXVI Thường niên)

  Bước Đi Không Ngoảnh Lại (Lc 9,51-62 – Thứ Ba Tuần XXVI Thường niên) Fr. Gioan Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Có một chàng trai trẻ nọ...

Đừng quên bạn đồng hành vô hình! (Suy niệm lễ Ba Tổng Lãnh Thiên Thần – 29/9)

Đừng quên bạn đồng hành vô hình! (Suy niệm lễ Ba Tổng Lãnh Thiên Thần – 29/9) Fr. Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Có một cậu bé...

Đức tin lớn lên trong bóng tối (Lc 9,43b–45 – Thứ Bảy, Tuần XXV Thường niên)

Đức tin lớn lên trong bóng tối (Lc 9,43b–45 – Thứ Bảy, Tuần XXV Thường niên) Fr. Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Câu chuyện bóng...

“Con bảo Thầy là ai?” (Lc 9,18–22 – Thứ Sáu Tuần XXV, TN)

 “Con Bảo Thầy Là Ai?” (Lc 9,18–22 – Thứ Sáu Tuần XXV, TN) Lm. Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Câu hỏi đánh thức cả...

Biết về Chúa hay đã gặp Chúa? (Lc 9,7-9 – Thứ Năm Tuần XXV Thường Niên)

Biết về Chúa hay đã gặp Chúa? (Lc 9,7-9 – Thứ Năm Tuần XXV Thường Niên) Lm. Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Một hôm, người ta kể...