THỨ TƯ TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN
Mát-thêu 18,15-20
Sửa Lỗi Người Anh Em
Cha M. Basilio Nguyễn Văn Phán, CĐTP
Tại nhà thờ Grace Lutheran ở Atlanta, Georgia, Hoa Kỳ, các tín hữu hàng năm ăn mừng kết thúc năm cũ và bắt đầu một năm mới qua hành động gọi là “đốt cháy”. Họ viết những thất bại và sai lầm, hận thù và ý hướng xấu. Ngoài ra, họ cũng viết những thay đổi sẽ được thực hiện trong năm mới. Rồi sau đó thả tờ giấy vào một cái vạc lửa đang cháy. Một năm nọ, có hai người đàn ông đã từng là bạn, nhưng họ đã cãi nhau vì một xích mích không thỏa thuận trong kinh doanh, họ đứng cạnh nhau bên bàn thờ. Sau khi thả tờ giấy của họ vào vạc lửa, họ đứng dậy, đối diện với nhau và bắt tay nhau.
Đặc tính của cộng đồng Ki-tô giáo chủ yếu nơi trái tim. Đây không phải là vấn đề then chốt của các cơ cấu cụ thể. Trên hết, tất cả những câu trả lời của Chúa Ki-tô được gọi là sự phụ thuộc lẫn nhau, yêu thương và được yêu thương, tha thứ và được tha thứ, phục vụ và được phục vụ, cho và nhận. Từ những sự tương tác này, chúng ta có thể làm những gì Chúa Giêsu yêu cầu trong Tin Mừng hôm nay: đó là việc hòa giải, đây không phải là một việc dễ làm, nó là một quá trình hòa giải mà Chúa Giêsu đã gợi ý bao gồm bốn bước:
Đầu tiên là nói chuyện với người đã phạm tội cách riêng lẻ giữa hai người. Dùng lời nói của một trái tim đầy yêu thương để nói chuyện với tội nhân.
Nếu họ không chấp nhận, chuyển sang bước thứ hai là nói chuyện với tội nhân trước sự chứng kiến của một hoặc hai chứng nhân khác. Để mọi việc được khách quan và sức thuyết phục của nhiều người.
Nếu họ không chịu hoán cải, thì dùng đến bước thứ ba là mang họ đến Hội Thánh từ những ý kiến của những người có thế giá và cũng là công khai nơi cộng đồng.
Nếu họ vẫn không nghe, thì hãy dùng đến bước thứ tư là kể họ như một người ngoại hay phường tội lỗi, tách lìa khỏi cộng đồng.
Nhưng trên thực tế, bước đầu tiên cũng đã có thể hòa giải vấn đề của tội nhân; đã có sự hòa giải xảy ra giữa người phạm tội và bên bị xúc phạm. Vấn đề ở đây, Chúa Giêsu gợi ý các bước hòa giải, vì dường như người ta thích dùng bước cuối cùng là giải pháp trước hết, thay vì áp dụng từng bước cách tiệm tiến.
Nếu chúng ta thực hiện thứ tự các bước này thì vấn đề có thể được làm rõ, và hiểu tận tường hơn sự kiện giữa đôi bên. Kinh nghiệm của cuộc sống dạy chúng ta rằng, nhiều khi chúng ta nói ra với người làm tổn thương mình, chúng ta được giải thoát, tổn thương trở nên ít đau đớn hơn và chúng ta bắt đầu hiểu sự việc trong một ánh sáng mới.
Thánh Clement của Alexandria đã nói: “Vì lợi ích của mỗi người chúng ta, Ngài đã hy sinh mạng sống của mình, đáng giá không kém gì vũ trụ. Ngài đòi chúng ta phải hy sinh mạng sống vì lợi ích của nhau.”
Lạy Chúa, chúng con đã hay làm tổn thương nhau, hay tạo cho nhau những vết thương trong cuộc đời, nhưng bản tính chúng con thích loại trừ hơn là muốn được hòa giải. Vì hòa giải không dễ dàng như chia lìa, nó đòi hỏi sự kiên nhẫn và khao khát chữa lành hơn là hủy diệt, nó có sức đem chúng con đến gần nhau và đến gần Chúa hơn. Xin giúp chúng con ý thức giá trị của hòa giải là điều kiện cần thiết để chúng con có thể đến với Chúa và để đón nhận ơn cứu độ. Như vậy chúng con mới có đủ can đảm để đối mặt với người khác với công việc tiệm tiến của tiến trình hòa giải mà Chúa đã dạy chúng con thực hiện. Amen.