Thứ Bảy, 27 Tháng Bảy, 2024

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT XXVIII TN C, “LẠY THẦY GIÊSU, XIN DỦ LÒNG THƯƠNG CHÚNG TÔI”

“LẠY THẦY GIÊSU, XIN DỦ LÒNG THƯƠNG CHÚNG TÔI”

Lc 17,11-19; 2V 5,14-17

Với sự tiến bộ của khoa học kỷ thuật trong thời đại này, con người đã khám phá ra nhiều loại thuốc để có thể chữa được những bệnh mà các thầy thuốc thời Chúa Giêsu phải chịu thua. Ngày xưa những bệnh không chữa được bằng thuốc như bệnh phong cùi, động kinh… thì chỉ có thể chữa được nhờ các tiên tri, hoặc nhờ chính Chúa Giêsu. Vì thế, vào thời đó, họ cảm thấy mình thật may mắn khi được lành bệnh. Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại câu chuyện mười người phong được chữa lành bệnh nhờ Đức Giêsu.

Những người Do thái thời Cựu Ước hay thời Chúa Giêsu, nếu mắc những căn bệnh phong cùi thì sẽ bị cô lập hoàn toàn (x. Lv 13,1-7.49). Họ biết luật không cho phép họ đến gần Chúa Giêsu hay bất cứ một người nào khác, ngoại trừ những người cùng cảnh ngộ như họ. Đó là lý do tại sao họ trở thành một nhóm những người bệnh với nhau và sống cách biệt với mọi người. Nỗi đau tận cùng của những con người này ai hiểu được? Niềm hy vọng duy nhất của họ lúc này là được Đức Giêsu chữa lành cho, vì họ đã từng nghe Đức Giêsu đã làm những việc vĩ đại cho biết bao bệnh nhân khác.

Thật may mắn cho lòng khao khát của họ. Đức Giêsu đang đi qua giữa hai miền Samari và Galile là cơ hội cho họ. Họ hy vọng được chữa lành nên đã van xin tha thiết: “Lạy Thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng tôi”.

Với bài đọc thứ nhất trích từ sách Các Vua quyển thứ hai kể lại việc Naaman được chữa khỏi bênh phong nhờ lời Êlisa; và với bài Tin Mừng, thánh Luca thuật lại sự việc của những người bệnh phong cùi được Đức Giêsu chữa lành. Những việc chữa lành này không nhờ sự can thiệp của y khoa, nhưng là nhờ tin vào lòng thương xót của Thiên Chúa. Giữa việc làm của ngôn sứ Êlisa và Đức Giêsu đều giống nhau là mời gọi họ thể hiện lòng tin qua việc “đi tắm trong sông Giođan” (2 V 5,14) và “đi trình diện tư tế” (Lc 7,14).

Đứng trước một mệnh lệnh rất đơn giản, những người bệnh phong đã hăng hái lên đường. Ước mong chính khiến họ không chút nghi ngờ là được lành bệnh; được gia nhập lại vào cộng đồng xã hội như bao người khác; được trở về với gia đình; được sống tự do… Chính lòng khao khát đó phát xuất từ trái tim chân thành đơn sơ và niềm tin tuyệt đối vào lòng thương xót của Thiên Chúa, cho nên họ đã đạt được ước nguyện.

Thế nhưng, sau khi đạt được ước nguyện thì chỉ có một người ngoại quay trở lại để tạ ơn Đức Giêsu. Hành động quay người lại để gặp và tạ ơn Đức Giêsu của người ngoại đã cho thấy niềm tin và lòng biết ơn của anh ta vào Đức Giêsu: “Anh quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa, anh ta sấp mình dưới chân Đức Giêsu mà tạ ơn” (Lc 17,15-16). Anh ta khác với chín người kia, những người “thuộc dân được tuyển chọn”. Mặc dù biết mình được lành bệnh, nhưng chín người kia không quay trở lại để tạ ơn Đức Giêsu. Trước thái độ có thể nói là vô ơn của “dân riêng Thiên Chúa” và hành động biết ơn của người “ngoại Samari”, đã làm cho Đức Giêsu phải thốt lên: “Không phải cả mười người đều được sạch sao?” (Lc 17,17). Một câu hỏi như đang chất vấn những ai đang đối diện với Ngài, đang nghe lời Ngài dạy.

Thật vậy, họ đã được chữa lành bệnh, nhưng đó là sự lành sạch chưa trọn vẹn. Bởi vì họ không trở lại để tạ ơn Đấng đã chữa lành bệnh cho họ. Họ chỉ cần tư tế chứng nhận họ được lành sạch, mà quên Đấng đã chữa lành cho họ. Ngược lại, người đang qùy sụp dưới chân Đức Giêsu là một người ngoại, người dân xứ Samari, một dân tộc bị người Do thái coi thường (x. Ga 4,9). Nhưng khi anh nhận ra mình đã được chữa lành thì anh quay lại để gặp “Người Ấy” mà tạ ơn. Vì chính “Người Ấy” đã quyết định sự lành sạch của anh, cho anh được sống, được tái gia nhập cộng đồng và sống đúng với nhân phẩm của một con người.

Hai tiếng “cảm ơn” rất cần thiết trong đối nhân xử thế. Cả mười người được chữa lành, nhưng chỉ một người ngoại Samari quay trở lại để tôn vinh và tạ ơn Thiên Chúa. Lời Chúa hôm nay như muốn dạy cho chúng ta là hãy sống chiều kích nhân bản hơn trong chính con người của mình. Cần tôn trọng chính mình là hình ảnh của Thiên Chúa cho đúng mức. Để trong mọi hoàn cảnh chúng ta luôn sống chiều kích tạ ơn (x. 1 Tx 5,18). Tạ ơn Chúa một ngày sống; tạ ơn Chúa vì chính sự sống của mình, của tha nhân và hết mọi người; tạ ơn Chúa vì mọi ơn lành Người đã ban cho… Nếu luôn sống được chiều kích ấy, chúng ta đã là những người sống niềm tin và hy vọng rất mạnh mẽ vào Thiên Chúa. Những người sống có niềm tin, niềm hy vọng và sự lạc quan sẽ không có gì làm họ ngã gục được. Bởi khi biết cảm ơn là biết làm cho cuộc sống mình có niềm vui, và khi có niềm vui thì cuộc sống của mình thêm tin yêu và hạnh phúc.

M. Zita, CĐ Phước Thiên

 

 

 

 

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

BÀI VIẾT MỚI

spot_imgspot_img

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Chúa Nhật XVII TN, B, Ga 6,1-15: Từ những điều bé nhỏ

  TỪ NHỮNG ĐIỀU BÉ NHỎ (2V 4,42-44; Ep 4,1-6; Ga 6,1-15) M. Tân Trang, Vĩnh Phước Sự kiện xảy ra gần biển hồ Galile, lúc sắp đến...

Chúa Nhật XVI, Thường niên, Năm B, Mc 6,30-34: Con chiên –  Mục tử

Chúa Nhật XVI, Thường niên, Năm B, Mc 6,30-3 Con chiên -  Mục tử Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Lời Chúa hôm nay gợi lên cho chúng...

Chúa Nhật XVI TN, B: Tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa

  TÌNH YÊU VÀ LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA FM. Paul Nguyễn, PV Chiêm ngưỡng dung mạo lòng thương xót của Đức Giêsu qua trình thuật...

Chúa Nhật XVI TN, B, Mc 6,30-34: Cần lánh riêng ra một nơi

    CẦN LÁNH RIÊNG RA MỘT NƠI (Mc 6,30-34) M. Pacômiô Nguyễn Sơn Vinh, Phước Hiệp Theo quan niệm của Kitô giáo, con người gồm xác và hồn....

Chúa Nhật XVI TN, B, Mc 6,30-34: “Hãy tìm nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi”

     “HÃY TÌM NƠI THANH VẮNG MÀ NGHỈ NGƠI” (Mc 6,30-34) Đức Minh, Phước Lý Tin Mừng Chúa nhật XVI hôm nay tường thuật về cuộc hội ngộ...

Chúa Nhật XV TN, B, Mc 6,7-13: Thực hiện lệnh truyền của Chúa

THỰC HIỆN LỆNH TRUYỀN CỦA CHÚA (Mc 6,7-13) Lm. Trần Văn Long, Fatima Đôi khi nhìn những người ăn xin, những người tàn tật trên đường phố,...

Lễ thánh Biển Đức, Mt 19,27-29: Con đường đi tới hạnh phúc

CON ĐƯỜNG ĐI TỚI HẠNH PHÚC (Cn 2,1-9; 1Cr 1,26-31; Mt 19,27-29) M. Gioan Tân, Thiên Phước Có thể nói hạnh phúc là mục đích sống và...

Chúa Nhật XIV Thường niên, Năm B, Mc 6,1-6: Kitô hữu – Ngôn sứ giữa đời

Chúa Nhật XIV Thường niên, Năm B, Mc 6,1-6 Kitô hữu - Ngôn sứ giữa đời Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist “Ngôn sứ có bị rẻ rúng...

Chúa Nhật XIV TN, B, Mc 6,1-6: Không nhận ra Chúa

    KHÔNG NHẬN RA CHÚA (Mc 6,1-6) Tùng Linh, Phước Lý Năm 1958, sau khi Đức Giáo Hoàng Piô XII qua đời, các báo chí mô tả ngài...

Chúa Nhật XIII Thường niên, Năm B, Mc 5,21-43: Hai phép lạ của lòng tin

Chúa Nhật XIII Thường niên, Năm B, Mc 5,21-43 Hai phép lạ của lòng tin Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Tin không chỉ là loan tin,...

Chúa Nhật XIII TN, B, Mc 5,21-43: Hai cái đụng

  HAI CÁI ĐỤNG (Mc 5,21-43) M. Bosco, PS Đức tin của con người là yếu tố có thể tác động đến Thiên Chúa. Các phép lạ xảy...

Chúa Nhật XIII TN, B, Mc 5,21-43: “Đừng sợ, chỉ cần tin thôi”

    „ĐỪNG SỢ, CHỈ CẦN TIN THÔI“ (Mc 5,21-43) Đăng Khoa, Phước Lý "Đừng sợ, chỉ cần tin thôi". Đó là lời trấn an của Chúa Giêsu trước...