CHÚA LÀ MỤC TỬ NHÂN LÀNH
Suy niệm Tin mừng Ga 10,1-10; Thứ 2, Tuần 4, Phục sinh, Năm B,C
M. Lasan Châu Sơn
Ở đất nước Do thái vào thời Chúa Giêsu, nghề chăn chiên rất phổ biến. Vì thế việc trông coi, giám sát, chăm sóc cho từng con vật trong đàn là rất cần thiết, nhiệm vụ này được trao phó hoàn toàn trong tay người mục tử. Chiên sẽ được an toàn, no nê, mạnh khỏe… nếu gặp được một vị mục tử nhân lành. Nghĩa là vị mục tử đó biết tận tình lo lắng quan tâm chăm sóc cho từng con chiên. Anh gần gũi thân thiết với con chiên đến nỗi biết rõ đặc điểm tính cách, và có thể gọi tên từng con một. Anh đi trước chiên để dẫn đường, và tháo gỡ cạm bẫy, trông gai dọc đường cho chiên được an toàn. Anh sẵn sàng đương đầu với kẻ cướp hay thú dữ, và chẳng tiếc hy sinh tính mạng để bảo vệ đàn chiên.
Chúa Giêsu đích thực là vị mục tử nhân lành như thế. Còn mỗi chúng ta là những con chiên trong đàn chiên của Chúa, được chính Chúa săn sóc dưỡng nuôi bằng chính Mình và Máu thánh Chúa. Chúa là mục tử nhân lành, Chúa biết rõ mỗi người chúng ta yếu đuối, dễ sa ngã và dễ đi hoang vào những đồng cỏ của thế gian đầy những cạm bẫy, cám dỗ… Cho nên Ngài đã dùng Lời của Ngài mà thức tỉnh chúng ta. Ngài đã thiết lập các Bí tích, đặc biệt là Bí tích Giao hòa, nhằm chữa lành và thêm sức mạnh giúp chúng ta đủ sức tiến bước theo Chúa về nơi hạnh phúc bình an. Chúa là mục tử tốt lành vô cùng, đến nỗi chịu chết thay cho chúng ta, để chúng ta được sống dồi dào.
Suy niệm về Chúa Giêsu vị mục tử nhân lành. Chúng ta được mời gọi trở nên những vị mục tử nhân lành như Chúa, qua cung cách sống hiền hòa nhân ái quan tâm đến hết mọi người. Đồng thời, chúng ta hãy tĩnh lặng, hồi tâm để suy nghĩ về cung cách làm chiên của mình. Chắc hẳn, biết bao lần chúng ta đã ngỗ nghịch không thèm lắng nghe và thực hành Lời Chúa dạy, hay cố dập tắt tiếng Chúa nói trong lương tâm mình. Chúng ta chạy trốn, đi hoang vào trong vùng bóng tối tội lỗi và rồi nhiều lần chúng ta đã sa ngã, thất bại ê chề… Thế nhưng cho dù chúng ta có như thế nào, Chúa Giêsu vẫn cứ kêu gọi, vẫn cứ đi tìm vác và ta trên vai, vẫn cứ yêu thương, tha thứ, chờ đợi chúng ta quay về với Ngài.
“Một sự kiện lịch sử đã xảy ra tại một nhà thờ bên Tây Ban Nha, có một tượng thánh giá cổ rất đặc biệt. Cánh tay trái của Chúa Giêsu vẫn còn đóng vào gỗ, nhưng cánh tay phải thì rời ra và đưa đến phía trước trong tư thế ban phép lành.
Người Tây Ban Nha kể về nguồn gốc của tượng thánh giá này như sau: Có một tội nhân đến xưng tội với cha xứ ngay dưới cây thánh giá ấy.
Tội nhân ra về, lòng cảm thấy nhẹ nhàng. Nhưng tính nào tật ấy, không bao lâu, người đó sa ngã lại. Lần này, sau khi anh xưng thú tội, vị linh mục đe dọa: “Đây là lần cuối cùng tôi giải tội cho anh”.
Nhiều tháng qua đi, tội nhân lại đến quì dưới chân linh mục cũng bên dưới cây thánh giá và lại xin ơn tha thứ một lần nữa. Nhưng lần này, vị linh mục đã dứt khoát, và trả lời: “Anh đừng có đùa với Chúa. Tôi không thể ban phép giải tội cho anh nữa”.
Nhưng lạ lùng thay, khi vị linh mục vừa khước từ tội nhân, thì bỗng ngài bàn tay phải của Chúa Giêsu rút ra khỏi thánh giá và ban phép lành cho hối nhân. Cùng lúc đó, vị linh mục nghe được tiếng Chúa: “Chính Ta là người đã đổ máu ra cứu người này, chứ không phải con”.
Từ đó, bàn tay phải của Chúa Giêsu cứ ở mãi trong tư thế ấy, như không ngừng mời gọi con người đến lãnh nhận tình yêu hải hà, lòng tha thứ vô biên của vị mục tử nhân lành.
Xin Chúa giúp chúng ta luôn biết cậy trông phó thác vào Chúa và không bao giờ ngã lòng về lòng thương xót vô biên của Chúa. Amen