Thứ Bảy, 27 Tháng Bảy, 2024

Chúa Nhật 4 Mùa Chay C: NHỮNG “VẾT SẸO” CUỘC ĐỜI

CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY

(Gs 5, 9a. 10-12; 2Cr 5, 17-21; Lc 15, 1-3. 11-32)

NHỮNG “VẾT SẸO” CUỘC ĐỜI

 

Têrêsa HĐGS Thành, CĐ Phước Thiên

Mang kiếp con người, bước đi trong trần gian, có lúc chúng ta vấp ngã. Những vấp ngã để lại nơi ta ít nhiều những vết sẹo. Có những vết sẹo không tên gọi, cũng có những “vết sẹo” mang tên “người con thứ”, hay tên “người con cả”, và có khi đó là những “vết sẹo” mang tên của chính chúng ta. Mùa Chay là cơ hội giúp chúng ta nhìn lại những “vết sẹo”, để sám hối và hơn thế là nhận ra ân sủng qua những “vết sẹo” cuộc đời. Lời Chúa trong Tin mừng hôm nay, thánh sử Luca kể lại việc “bỏ nhà đi hoang” của hai người con trong dụ ngôn “người con hoang đàng” hay còn gọi dụ  ngôn “người cha nhân hậu”. Cả hai đi hoang theo những cách thức khác nhau. Và sự ra đi của họ để lại những vết sẹo khác nhau.

Đối với người con thứ, việc anh bỏ nhà ra đi đã để lại “vết sẹo” bất hiếu. Bởi lẽ khi anh xin cha chia gia tài (x. Lc 15,12), đồng nghĩa với việc anh coi cha như đã chết. Và khi bỏ nhà để đi đến một nơi khác, người con thứ cho thấy thái độ vô ơn đối với “mái nhà” đã cưu mang mình: “Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình” (x. Lc 15,13). Như vậy, “vết sẹo” bất hiếu mà anh đang mang thật lớn và rõ. Lớn đến nỗi anh nghĩ rằng  nếu có trở về thì mình “chẳng còn đáng làm con cha nữa” (Lc 15, 18). Và “vết sẹo” rõ đến nỗi ai cũng có thể nhìn thấy.

Đối với người anh cả, nếu không tinh ý, hẳn sẽ ít ai nhận ra sự ra đi của anh. Bởi nó được che đậy cách khéo léo dưới lớp bọc của sự hiếu thảo và vâng lời mà anh dành cho cha: “Đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào” (x. Lc 15, 29). Anh ra đi trong tâm tưởng mà không nhận ra. Hành động nổi giận cùng với những lời nói chua chát của người con cả đã cho thấy điều đó (x. Lc 15, 28-30). Đồng thời, qua thái độ tức giận bộc lộ nơi anh một tâm hồn đầy hận thù, kiêu ngạo, và ghen tỵ. Và đó là những “vết sẹo” mà anh đang mang, những “vết sẹo” bấy lâu nay anh che giấu.

Đối với chúng ta, “vết sẹo” của người con thứ và của người con cả chính là những “vết sẹo” của chúng ta. Vì khi nhìn vào cả hai, chúng ta lẽ nào không thấy được nơi đó ít nhiều hình ảnh của chính mình? Quả vậy, rất nhiều lần, như người con thứ, chúng ta khước từ tình yêu của Thiên Chúa là Cha nhân lành, để đi tìm tình yêu mang tính nhân loại nơi các thụ tạo trần gian. Cũng không ít khi chúng ta vô ơn với những ân huệ Thiên Chúa đã ban. Và cũng như người anh cả, hơn một lần trong đời sống, tâm hồn chúng ta còn chất chứa những xung đột, bất hòa với anh chị em. Sự xung đột này kéo theo những dị nghị, và thái độ lên án những lỗi lầm của người khác, bất bao dung với thiện chí hòa giải của anh chị em chúng ta. Những lần “bỏ nhà” ra đi như thế là chúng ta viết lên cuộc đời “vết sẹo” mang tên của chúng ta.

Có lẽ, khi nhìn vào những vết sẹo sẽ ít ai chấp nhận và cho là đẹp. Vì sự xuất hiện của nó khiến cho cơ thể, tâm hồn trở nên khiếm khuyết. Tuy nhiên, nếu từ chối chúng hẳn nỗi đau vẫn còn đó, và vết thương không bao giờ được chữa lành. Trái lại, khi biết chấp nhận và để cho ân sủng của Thiên Chúa chạm vào, chắc chắn những vết sẹo sẽ trở thành biểu tượng của chiến thắng. Bởi lẽ, khi đó nơi những vết sẹo cho thấy dấu tích của chiến thắng chính mình, chiến thắng những đam mê đối với tội. Với chiến thắng nhờ ân sủng của Thiên Chúa, biến đổi chúng ta trở nên thọ tạo mới vì: “Phàm ai ở trong Đức kitô đều là thọ tạo mới” (2Cr 5,17).

Tình yêu Thiên Chúa luôn đi bước trước, và tình yêu ấy cũng luôn lớn hơn lỗi lầm của con người. Bởi Người là Cha giầu lòng thương xót, là “Ðấng giao hoà thế gian với chính mình Người trong Ðức Kitô, nên không kể chi đến tội lỗi của loài người” (2Cr 5,19). Xin cho chúng ta luôn xác tín như thế. Để như người con thứ chúng ta tự nhủ lòng mình: “Thôi, ta đứng lên đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha con thật đắc tội với Trời và với cha’” ( Lc 15,18). Về với cha để xin lỗi cha, và để cha mặc cho những vết sẹo một ý nghĩa mới.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

BÀI VIẾT MỚI

spot_imgspot_img

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Chúa Nhật XVII TN, B, Ga 6,1-15: Từ những điều bé nhỏ

  TỪ NHỮNG ĐIỀU BÉ NHỎ (2V 4,42-44; Ep 4,1-6; Ga 6,1-15) M. Tân Trang, Vĩnh Phước Sự kiện xảy ra gần biển hồ Galile, lúc sắp đến...

Chúa Nhật XVI, Thường niên, Năm B, Mc 6,30-34: Con chiên –  Mục tử

Chúa Nhật XVI, Thường niên, Năm B, Mc 6,30-3 Con chiên -  Mục tử Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Lời Chúa hôm nay gợi lên cho chúng...

Chúa Nhật XVI TN, B: Tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa

  TÌNH YÊU VÀ LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA FM. Paul Nguyễn, PV Chiêm ngưỡng dung mạo lòng thương xót của Đức Giêsu qua trình thuật...

Chúa Nhật XVI TN, B, Mc 6,30-34: Cần lánh riêng ra một nơi

    CẦN LÁNH RIÊNG RA MỘT NƠI (Mc 6,30-34) M. Pacômiô Nguyễn Sơn Vinh, Phước Hiệp Theo quan niệm của Kitô giáo, con người gồm xác và hồn....

Chúa Nhật XVI TN, B, Mc 6,30-34: “Hãy tìm nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi”

     “HÃY TÌM NƠI THANH VẮNG MÀ NGHỈ NGƠI” (Mc 6,30-34) Đức Minh, Phước Lý Tin Mừng Chúa nhật XVI hôm nay tường thuật về cuộc hội ngộ...

Chúa Nhật XV TN, B, Mc 6,7-13: Thực hiện lệnh truyền của Chúa

THỰC HIỆN LỆNH TRUYỀN CỦA CHÚA (Mc 6,7-13) Lm. Trần Văn Long, Fatima Đôi khi nhìn những người ăn xin, những người tàn tật trên đường phố,...

Lễ thánh Biển Đức, Mt 19,27-29: Con đường đi tới hạnh phúc

CON ĐƯỜNG ĐI TỚI HẠNH PHÚC (Cn 2,1-9; 1Cr 1,26-31; Mt 19,27-29) M. Gioan Tân, Thiên Phước Có thể nói hạnh phúc là mục đích sống và...

Chúa Nhật XIV Thường niên, Năm B, Mc 6,1-6: Kitô hữu – Ngôn sứ giữa đời

Chúa Nhật XIV Thường niên, Năm B, Mc 6,1-6 Kitô hữu - Ngôn sứ giữa đời Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist “Ngôn sứ có bị rẻ rúng...

Chúa Nhật XIV TN, B, Mc 6,1-6: Không nhận ra Chúa

    KHÔNG NHẬN RA CHÚA (Mc 6,1-6) Tùng Linh, Phước Lý Năm 1958, sau khi Đức Giáo Hoàng Piô XII qua đời, các báo chí mô tả ngài...

Chúa Nhật XIII Thường niên, Năm B, Mc 5,21-43: Hai phép lạ của lòng tin

Chúa Nhật XIII Thường niên, Năm B, Mc 5,21-43 Hai phép lạ của lòng tin Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Tin không chỉ là loan tin,...

Chúa Nhật XIII TN, B, Mc 5,21-43: Hai cái đụng

  HAI CÁI ĐỤNG (Mc 5,21-43) M. Bosco, PS Đức tin của con người là yếu tố có thể tác động đến Thiên Chúa. Các phép lạ xảy...

Chúa Nhật XIII TN, B, Mc 5,21-43: “Đừng sợ, chỉ cần tin thôi”

    „ĐỪNG SỢ, CHỈ CẦN TIN THÔI“ (Mc 5,21-43) Đăng Khoa, Phước Lý "Đừng sợ, chỉ cần tin thôi". Đó là lời trấn an của Chúa Giêsu trước...