ĐỂ CHÚA ĐẾN TRONG CUỘC ĐỜI
Suy niệm Tin mừng Lc 3, 1-6; Chúa nhật II, Mùa vọng – C
M. Lasan Châu Sơn
Phụng vụ lời Chúa trong Chúa nhật II, Mùa vọng tuần này, làm sống lại cả một giai đoạn lịch sử dân Do thái chuẩn bị đón Đấng Mêsia Thiên Chúa sai đến. Thánh sử Luca mô tả chi tiết cho ta biết về các nhân vật chính trị và tôn giáo vào thời đó nhắm chứng minh Đức Giêsu là Đấng Mêsia dân Israel mong đợi đã thực sự hiện diện trong lịch sử nhân loại và Gioan Tiền Hô là người được Chúa sai đến trước thức tỉnh lòng người sám hối để nhận được ơn tha tội.
Trong Mùa Vọng chúng ta sẽ thường xuyên nghe nghe đọc cụm từ “sám hối”. Vậy sám hối là gì? Theo ý nghĩa Kinh thánh, sám hối là một cuộc thay đổi: thay đổi cách sống, thay đổi hành vi luân lý và thay đổi não trạng. Trước hết, thay đổi cách sống và hành vi luân lý là lắng đọng, hồi tâm nhận ra những tội lỗi, những bất trung đã xúc phạm đến Chúa và tha nhân. Còn thay đổi não trạng là làm mới lại cái nhìn về luật Chúa. Bởi vì Luật Chúa luôn luôn là yêu thương và thành tín. Do đó, thánh Phaolô khuyên mọi người hãy dùng luật Chúa mà đối xử tốt với nhau.
Xét như thế, sám hối thật cần thiết. Nếu ai cũng có lòng sám hối thì cuộc sống này, các mối tương qua với Chúa và tha nhân trở nên tốt đẹp bền chặt biết bao. Sám hối để được cứu độ là lời các ngôn sứ kêu gọi và chính Đức Giêsu đã truyền dạy: “Hãy sám hối và tin vào Tin mừng”. Vậy ta phải sám hối những gì?
Giống như Đức tin phải thể hiện ra bằng hành động, thì lòng sám hối cũng phải tỏ lộ bằng những việc làm cụ thể hằng ngày trong cuộc sống thường ngày theo lời kêu gọi của Gioan Tiền Hô: “Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa sửa lối cho thẳng để người đi. Mọi thung lũng phải lấp đầy, mọi núi đồi phải bạt cho thấp, khúc quanh co phải uốn cho ngay thẳng, đường lồi lõm phải san cho phẳng. Rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa” (Lc 3, 4-6).
Những ngày này, cho dù đại dịch Covid-19 vẫn đang hoàng hành nhưng chúng ta vẫn thấy rộn ràng ở nhiều nơi có đạo cũng như không có đạo đều sửa sang sạch đẹp, đường lối, dăng đèn, cờ, sao lấp lánh… cho thật sang chảnh, thật hoành tráng “Mừng Chúa Giáng Sinh”. Tất cả những chuẩn bị bề ngoài đó là tốt, nên làm, nhưng đó không phải là chuyện ưu tiên, không phải là chính yếu. Điều cần thiết phải ưu tiên, cái chính yếu phải thi hành để đón Chúa là tâm tình cầu nguyện, là hồi tâm xét mình xem những tội lỗi nào đã chắn lối, cản đường làm cho Chúa không đến được với ta, ta không lại gần được với Chúa. Ta không thấy được Chúa trong tha nhân, tha nhân không thể nhận ra ta là con của Chúa. Để khiêm tốn sám hối xin Chúa và anh chị em tha thứ.
Biết đâu đấy, tâm hồn ta vẫn còn nhiều núi đồi của kiêu căng, tự phụ, những hố sâu của thất vọng, những cong queo, méo mó trong cách đánh giá về bản thân và tha nhân. Chúng ta thành tâm xin Chúa thanh tẩy mọi tội lỗi và ban cho chúng ta sức mạnh của lòng tin thay thế những tự mãn vênh vang, hơi ấm của lòng nhiệt thành yêu mến thay thế những nguội lạnh vô tâm để nhận ra Chúa đang Giáng sinh trong chính cuộc đời của ta và cuộc đời của mọi người. Amen.