LẮNG NGHE LỜI CHÚA
LÀ ĐIỀU CẦN THIẾT CHO ƠN CỨU ĐỘ
(Bài Suy niệm Thứ Ba tuần XXVII TN)
Có lẽ câu hỏi lớn nhất của cuộc đời chúng ta là làm thế nào để đạt được sự sống đời đời? Sau khi đã đặt ra thắc mắc vô cùng quan trọng đó ngay lập tức sẽ có một loạt các vấn đề liên quan cần được giải quyết, chẳng hạn: làm cách nào và phải bắt đầu như thế nào để chúng ta có thể chiếm hữu được sự sống đời đời, làm cách nào để có thể đón nhận ơn cứu độ của Thiên Chúa? Thánh sử Luca trong bài tin mừng hôm nay (Lc 10, 38-42) giới thiệu cho chúng ta một phương thế vô cùng quan trọng, đó là lắng nghe và thực hành Lời Chúa. Đây cũng là sứ điệp Tin mừng chúng ta nhận được từ Thiên Chúa ngày hôm nay, là một tiền đề ắt phải có để có thể sống tròn đầy giáo huấn của Chúa Giêsu khi Người dạy: “hãy yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết sức, hết linh hồn, hết trí khôn và yêu thương người thân cận như chính mình”.
Đối với mỗi Kitô hữu chúng ta, dù là ai, sống theo ơn gọi và sứ mệnh nào, mẫu số chung cũng là đích điểm của cuộc đời là chiếm đoạt được Thiên Chúa, đạt được phần thưởng đời đời, chung hưởng sự sống vĩnh hằng trong tình yêu Thiên Chúa. Mong muốn có được sự sống vĩnh cửu là ưu tiên hàng đầu của chúng ta. Nhưng để có thể đạt được khát mong đó thì mỗi người cần thực thi giới răn kép: mến Chúa và yêu người. Tuy nhiên bước khởi đầu để chúng ta có thể sống giới răn Chúa yêu cầu cách sung mãn lại tùy thuộc rất nhiều vào việc lắng nghe và thực hành Lời Chúa.
Khởi đi từ lời trách của chúa Giêsu đối với Mattha: “”Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá!” (Lc 10, 41), chúng ta lại có dịp nhìn lại chính mình. Biết đâu Chúa cũng đang trách chúng ta như vậy: chỉ có một chuyện thôi là lắng nghe và thực hành Lời Chúa.
Sống trong một thế giới dường như con người liên tục phải chạy đua với thời gian như ngày nay, chúng ta phải làm gì? Liệu chúng ta có đủ thời giờ để nghiền ngẫm các câu hỏi quan trọng nhất cho cuộc đời mình hay không? Liệu chúng ta có đầu tư đủ thời gian lắng nghe Lời Chúa đang thúc giục chúng ta không? Có khi nào chúng ta đủ nghiêm túc để thẳng thắn với chính mình trước câu hỏi quan trọng nhất của đời người chưa?
Sở dĩ chúng ta chưa quan tâm đủ đến Thiên Chúa, sở dĩ chúng ta còn thiếu hiểu biết và chưa yêu mến Chúa vì chúng ta còn vướng bận với đủ thứ linh tinh, những thứ thuộc về trần gian này. Sở dĩ chúng ta chưa muốn trọn vẹn thuộc về Chúa hay chưa dám buông bỏ những “bò vàng”, vốn là những thứ vô cùng hấp dẫn đang chi phối cuộc sống chúng ta. Chúng ta ít quan tâm hay không thèm quan tâm đến phần rỗi đời đời của mình; trái lại dường như chúng ta thích quan tâm và dành nhiều thời gian, tiền bạc hay công sức cho những chuyện thuộc về thế gian mà chẳng lo lắng về sự sống vĩnh cửu.
Nói chung, những lo lắng quá mức mà bấy lâu nay chúng ta vẫn đang duy trì đều không giúp mình đi đến với Chúa; trái lại có thể làm chúng ta quên đi việc tập trung vào những điều căn bản của đời sống. Nếu chúng ta đến với Chúa với một con tim bề bộn như thế chắc chắn chúng ta khó lòng nghe được tiếng Chúa. Đời sống chúng ta còn rất xa, hay nói đúng hơn, khó có cơ hội tiếp cận với những chân lý thuộc về Thiên Chúa, nếu có đủ thứ hỗn tạp chi phối cuộc đời chúng ta. Thật khó lòng sống lý tưởng Phúc Âm cách trung thực bao lâu chúng ta còn toan tính nhiều chuyện, bao lâu chúng ta còn lo lắng nhiều sự, bao lâu chúng ta còn để chuyện thế gian chi phối quá mức cuộc sống chúng ta. Nếu điều Chúa Giêsu trách Mác-ta ngày xưa và muốn bà thay đổi cuộc sống thế nào thì Người cũng đang nói với chúng ta hôm nay như vậy, rằng: chỉ có một điều cần đó là lắng nghe và thực hành Lời Chúa.
Mai Thi