THỨ BA TUẦN X THƯỜNG NIÊN
Mát-thêu 5,13-16
Muối Cho Đời Và Ánh Sáng Cho Trần Gian
Cha M. Basilio Nguyễn Văn Phán, CĐTP
Tin Mừng hôm nay là một phần của Bài giảng trên núi, Chúa Giêsu nói về vai trò và sứ vụ của các môn đệ là muối cho đời và là ánh sáng cho trần gian. Vai trò của muối thì không thể nhạt nhẽo, nếu muối ra nhạt thì trở thành vô vị, không còn ích lợi gì. Vai trò của ánh sáng là thắp lên cho sáng để soi cho mọi người chứ không phải thắp lên rồi lấy thùng úp lại.
Muối phải mặn, ánh sáng phải soi sáng, đó là chân lý tự nhiên không thể khác, cũng vậy người Ki-tô hữu là môn đệ của Chúa Ki-tô thì phải mặn nồng với giáo huấn của Tin Mừng và phải tỏa sáng bằng việc thực thi lời dạy của Chúa, đặc biệt tuân giữ giới răn yêu thương của Ngài, vì đạo Công Giáo còn có một tên gọi khác là ‘đạo của những người yêu thương nhau’. Tuy nhiên, muốn góp mặn cho đời, muốn tỏa sáng cho người thì muối và ánh sáng cũng phải có khả năng thích ứng với từng hoàn cảnh để không bất cập hay thái quá mà làm mất đi tác dụng của nó.
Muối mặn cho đời: Muối làm cho thức ăn thêm hương vị thơm ngon và ướp giữ thức ăn khỏi hư thối. Nhưng nếu dùng quá nhiều sẽ làm cho thức ăn mất vị và sẽ không ăn nổi. Hoặc pha nước muối để có thể sát trùng vết thương, nhưng pha quá mặn có thể cháy da và làm cho vết thương càng nặng hơn. Nói chung muối rất cần thiết cho sự tăng triển của con người và làm cho đời sống thêm phong phú, nhưng phải biết dùng muối với mức độ phù hợp để mang lại một kết quả mỹ mãn. Và vì sự thích nghi sao cho phù hợp ấy mà đôi khi muối bị hoà tan, hiện diện như thể vô hình cách rất âm thầm. Ví dụ, không ai ăn một món ăn ngon mà nhớ đến có bao nhiêu thành phần muối ở trong đó. Chỉ khi không có chút muối nào thì người ta mới thấy sự tẻ nhạt. Vai trò của người Ki-tô hữu là phải quên mình đi để ướp mặn cho đời và làm phong phú cho cuộc sống; khiêm tốn và âm thầm, để như gia vị thơm ngon thấm vào thức ăn, cung cấp cho đời vị mặn mà của tình yêu, để rồi một ngày nào đó người ta hiểu ra rằng, cuộc sống sẽ tẻ nhạt biết bao nếu thiếu muối.
Ánh sáng cho trần gian: trước hết Ki-tô hữu cần xác định mình là ánh sáng chứ không phải là nguồn sáng. Vì nguồn sáng thì vô tận còn ánh sáng chỉ hữu dụng trong đêm tối. Nếu có ai thích thắp đèn giữa thanh thiên bạch nhật thì thật là lố bịch và tiêu tốn vô ích. Vài trò của ánh sáng là hữu dụng cho đêm tối, nó được thắp nên để xua tan bóng đêm của sự sợ hãi, soi sáng cho người ta thấy đường để đi lại hoặc làm việc. Nhưng nó sẽ chẳng có tác dụng gì khi người ta đang say giấc ngủ. Lúc ấy lại phải điều chỉnh cho lu mờ đi để không làm cho người ta bị chói mắt khi tỉnh giấc. Quả thật sự hữu dụng của ánh sáng trong đêm tối thì không cần bàn đến, nhưng nó chỉ phát huy tối đa công dụng khi được điều chỉnh với mức độ phù hợp cho nhu cầu của từng người và từng hoàn cảnh. Quả vậy, ánh sáng của đời sống Ki-tô Hữu cũng phải được điều chỉnh cho phù hợp với nhu cầu của tha nhân cách hữu hiệu nhất, sao cho người ta cảm thấy cuộc sống không thể thiếu ánh sáng của niềm tin. Điều này đòi hỏi các môn đệ của Chúa phải tỏa sáng đức tin của họ cho thế gian, nhưng là phải điều chỉnh thích nghi sao cho phù hợp để ánh sáng của họ không làm chói mắt khó chịu mọi người, nhưng thể hiện sao để mọi người xung quanh thấy họ không thể sống mà thiếu ánh sáng của niềm tin.
Tôi nhớ có một tác giả nói rằng: “Giáo lý và các lớp học của người Công Giáo hoàn toàn không có gì thúc đẩy người ta đến chỗ phải học để họ phải tin theo. Nhưng chính đời sống của các tín hữu đã thu hút, đánh động và khiến người ta gia nhập Giáo Hội và đón nhận niềm tin”. Điều này cũng giống như câu nói mà ta thường nghe: “Lời nói lung lay, gương lành lôi kéo”. Quả thật, Vai trò đời sống đức tin của các tín hữu phải là muối ướp mặn cho đời, phải là ánh sáng soi chiếu cho thế gian, nhưng bằng gương lành của đời sống bác ái yêu thương, quan tâm chăm sóc mọi người, không phải huênh hoang thắp đèn giữa ban ngày, lúc nào cũng cho ta là nhất! Đó là công việc của ‘đem muối bỏ biển’, thật vô ích, nó không phù hợp với yêu cầu mà Chúa Giêsu muốn các môn đệ của Ngài thực hiện. Ngài dạy các môn đệ sống khiêm nhường âm thầm như muối và lặng lẽ như ánh sáng, thấm đượm vào trong chi tiết của cuộc sống của nhân loại để giúp người ta nhận ra ý nghĩa đích thực của niềm tin vào Thiên Chúa. Chứ không phải bằng một thứ quyền lực hay sức mạnh nào đó để ép buộc người ta phải tin theo. Đó là điều chính Thầy Chí Thánh cũng đã âm thầm lặng lẽ chấp nhận để người ta treo mình trên cây thập tự giá. Để soi sáng tình yêu cứu độ cho mọi người.
Xin Chúa giúp con là muối mặn, là ánh sáng để không sợ tiêu hao nhưng biết tan biến làm mặn cho đời và soi rọi vào những nơi tăm tối, nghèo đói và bất hạnh một tia sáng tình yêu và hy vọng của niềm tin. Như lời mời gọi của Thánh Giáo hoàng John Paul II trong thông điệp Novo Millennio Inuente: “Thiên Chúa kêu gọi các tín hữu hãy đổi mới nhiệt tâm truyền giáo của mình, đó là tuyên xưng Chúa Ki-tô bằng lời nói và làm chứng về cuộc sống trong mọi hoàn cảnh và mọi tình huống, trong mọi bối cảnh xã hội, văn hóa và chính trị.”
Xin giúp chúng con biết noi theo gương Chúa Giêsu như Ngài nói: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (Ga 14,9). Ước gì ai gặp gỡ chúng con cũng gặp gỡ được Đấng đang ngự trong tâm hồn chúng con là chính Chúa Giêsu. Amen.