Đan sĩ Lm Augustino Lê Trọng Hồng
Bút danh Điệp Lan Đình
Đan viện Thánh Mẫu Phước Vĩnh
Bước vào vườn Thơ xin được giới thiệu cùng quý độc giả, Đan sĩ Lm Augustino Lê Trọng Hồng, bút danh Điệp Lan Đình. Hiện ở Đan viện Thánh Mẫu Phước Vĩnh – Vĩnh Kim – Trà Vinh.Cha là một trong những“cây cổ thụ” của Hội Dòng Xitô Thánh Gia Việt Nam. Những vần thơ của Cha cũng đã góp mặt trên các tập thơ Công giáo Việt nam.
Tuổi đời tuy cao, nhưngtâm hồn cha rất trẻ. Cha luôn sống vui tình Chúa đẹp tình người giữa bao thăng trầm của cuộc sống đan tu. Điều này nói với chúng ta về một đời sống nội tâm phong phú đã và đang chan hòa đi vào mọi ngóc nghách của đời người.
Dưới đây xin được giới thiệu cùng các bạn những vẫn thơ được trích từ tập thơ Bâng Khuâng của Điệp Lan Đình, như một món quà tinh thần gởi đến các bạn.
Biên tập : M.Thiên Giang
Kính Cha Tổ Phụ
VÀNG THU
Ai ơi, chăng nhớ mùa thu trước?
Thu trước qua rồi mấy chục năm,
Người đi để lại bao mong ước,
Mong ước nên lời để trối trăng.
Phượng hoàng cất cánh về phương nớ:
Rực rỡ quang huy ánh mặt trời.
Cha đi trong mùa đương hẹn rộ
Trái trăng nặng trĩu sáng vàng tươi
Lâm ly tiếng khóc đưa Cha
Hay lời thắm thiết đậm đà thương trao
Trời xanh mây trắng phương nào,
Bóng Cha im mát phủ vào tâm tư.
Nhớ thương thuở bấy đến chừ:
Trải bao muôn dặm mịt mù xa xôi,
Tây Âu mút cuối phương trời
Mang theo hạt giống mọc thời Á Đông.
Lời Cha, Lời Chúa trùng phùng
Đưa hương quyện khói bồng bềnh mây bay
Lời Chúa hương thắm tình say,
Lời Cha mời gọi trắng ngày nâu đêm.
Mong sao cho cả cõi miền
Viễn đông thắm đượm…nỗi niềm ước mơ
Giờ thì Cha toại ý chờ
Giờ thì Cha trọn giấc mơ năm nào.
Nắng hồng nghiêng đỉnh non cao,
Phước Sơn mấy tuổi. Cha (đi) vào mấy thu
Trường giang mây khói mịt mù,
Gió sang tuổi lạnh mùa thu trở về.
Chúng con đây nén hương thề
Nguyện cho trọn vẹn ý bề của Cha,
Những ngày những tháng trôi qua.
Thời gian hiện tại, cùng là mai sau.
NGÀY XƯA
Bao giờ về thăm Mẹ,
Nhắc lại chuyện tâm tình
Bao giờ nhìn khóm trúc,
Mọc dưới bóng tre xanh?
Đường về thôn xóm Hạ,
Lối đi rào dậu thưa,
Còn ghi chăng vết tích
Của ngày xưa, ngày xưa?
Ngày xưa rồi mấy năm,
Con đi học bao lần,
Đường ngang này, lối tắt,
Cánh đồng sương còn băng
Những trưa hè nắng gắt,
Thả diều cao rong chơi,
Đầu trần không nón đội,
Mẹ rầy la, con cười!
Gốc đa trông Mẹ về,
Đường xa đi chợ quê,
Mía dài cây, lóng đốt,
“Bã mềm, nước ngọt ghê!”
Rồi qua hè Mẹ khỏi
Mua những bưởi, những bòng,
Ngập vườn ta đã có…
Thêm bao búp nhãn lồng…
Hôm nay không còn nữa
Những chiều xưa, chiều xưa,
Cả nhà quanh bếp lửa,
Lắng nghe mưa, trời mưa…
Chiều xa rồi bóng Mẹ,
Ru tiếng con dỗi hờn.
Chiều nay về ướt tẻ,
Loang loáng buồn cô đơn…
Mấy năm trời xa Mẹ,
Nuốt muôn đắng tủi sầu…
Ngày mai đời xế bóng,
Biết gởi hồn về đâu!…
TIẾNG RU
Con thành kính dâng Mẹ Maria,
Người Mẹ thuộc nhiều điệu ru nhất trong thiên hạ
Ai mang tâm sự vào đời!
Con mang tình nặng qua lời Mẹru.
Dòng sông Ngân vắng mịt mù,
Sóng chao chao nhẹ lời ru ban chiều.
Trời xanh trở giấc cô liêu,
Xôn xao tinh tú gọi triều nước dâng.
Tiếng ai thoảng thoảng cung trầm?
Tiếng ai ủ ngọt âm thầm vọng đưa?
Tiếng Mẹ con, tiếng mau…thưa…
Tiếng rutan loãng chiều ưa tịch buồn.
ĐI VÀO HIỆN HỮU
Xin thí cho tôi một phút cuồng,
Về, tôi gặp lại chút hương thơm,
Của ngày xa xưa, xa …năm ấy,
Thưở mới quen nhau: xác và hồn.
Xin thí cho tôi một phút điên,
Để tôi tưởng niệm chút êm đềm,
Của ngày xa xưa, xa năm ấy,
Khi CHÚA tìm tôi để gọi tên…
Tên tôi lạc mất cõi hư vô,
Mong lung…ôi, khoảng vắng không bờ…
Thoảng thoảng tiếng Người tan trong gió,
Hồn về sảng sốt giữa cơn mơ…
Ngày ấy men hương thơm ngát bay,
Vũ trụ xôn xao rồi ngừng quay,
Ngừng quay trong khoảng trăm giây, phút.
Để ngắm hồn tôi nhập thế này…
Vũ trụ ngừng quay hay cứ quay
Hồn tôi ngơ ngác có đâu hay…
Hay rằng vũ trụ vừa thêm mới,
Mới với hồn tôi hiện thế này…
Vũ trụ về quay, xoắn bước đi,
Cuốn hoòn vào cơn lốc cuồng si…
Mà sao?_ tâm tưởng hoòn dương mộng?
Nào?_ thấy chung quang có những gì?
VƯỜN CÂY DẦU
_“Em bảo: “Em yêu”. Thật thế ư? ”
_ “Đáp lại Tình Anh đã hẹn từ:
Ngàn năm châu lệ trong vườn đắng,
Ô liu trĩu nặng hạt sương đêm
Giờ đây em nhỏ chút sầu thương
Giọt lệ tròn xoe đọng mi vàng.
Thương Anh thương cả đời em nữa.
(Chứ đợi còn ai khóc để tang?)
_ Giọt lệ năm xưa đã trổ bông?
_ Đã trổ thành hoa, đóa hoa hồng.
Đóa hoa tươi thắm tình muôn thuở:
Trời cao dìu dặt với hư không.