Thứ Tư, 12 Tháng 3, 2025

Lòng Nhân Từ Vô Biên

Chúa Nhật IV Mùa Chay (Lc 15, 1-3. 11-32)

Lòng Nhân Từ Vô Biên


 

FM. Phêrô Khanh Nguyễn Đức Vinh.Tp

Richard Pindell có viết một truyện ngắn về cậu bé Đavid bỏ nhà ra đi sống bụi đời. Vì khổ quá, không chịu nổi, cậu bèn viết một lá thư gởi cho mẹ bày tỏ niềm hy vọng được bố tha thứ cho cậu, và chấp nhận cậu làm con trở lại.

Lá thư được viết như sau: “Mẹ yêu quí của con, trong một vài ngày nữa con sẽ đi ngang qua nhà mình. Nếu bố bằng lòng nhận con trở lại, thì xin mẹ yêu cầu bố cột một miếng vải trắng lên cây táo ở miếng đất cạnh nhà chúng ta, mẹ nhé!”.

Vài ngày sau, Đavid lên xe lửa đi về. Trong lúc xe lửa lao nhanh đến nhà thì hai hình ảnh cứ chớp loé hiện ra trong trí óc cậu: Khi thì trên cây có cột một miếng vải trắng, khi thì trên cây chẳng cột miếng vải trắng nào. Xe lửa càng tiến gần nhà, trái tim Đavid càng đập nhanh hơn. Không bao lâu nữa, cây táo sẽ hiện ra ở khúc quẹo, nhưng Đavid không dám tự mình nhìn tới vì sợ nhỡ không có miếng vải trắng cột ở đó.

Cậu quay sang người đàn ông bên cạnh ấp úng nói:

– Thưa ông, ông có thể làm ơn giúp cháu một việc không? Vào khúc quẹo bên tay phải, ông sẽ thấy một cây táo. Ông làm ơn cho cháu biết trên cành cây có một miếng vải trắng không nhé?

Khi xe lửa ầm ầm lướt qua cây táo, Đavid chăm chăm nhìn về phía trước. Rồi với giọng run run cậu hỏi người đàn ông:

– Thưa ông, có miếng vải trắng treo ở một cành cây nào đó không? Ông ta sửng sốt trả lời:

– Ô, này cậu bé, cành cây nào ta cũng thấy có cột một miếng vải trắng! Vâng, trong đôi mắt của cha mẹ, con cái là tất cả dù đứa con đó hư hỏng, quậy phá, bỏ nhà ra đi đều được yêu thương và cha mẹ bỏ qua những lỗi lầm. Trong đôi mắt của Thiên Chúa cũng thế, chỉ có con người, nhất là những con người tội lỗi đáng thương và đáng được nâng đỡ khi người con biết ăn năn quay về.

Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đề cập đến dụ ngôn:“Người cha nhân hậu vô biên”, để diễn tả lòng nhân từ thương xót của Thiên Chúa đối với tội nhân biết sám hối trở về với Ngài, như người con hoang đàng trở về, như cậu bé trong câu chuyện kể trên đây; được người cha ân cần đón nhận. Người cha nhân hậu luôn tôn trọng tự do của con cái và sẵn sàng trao phần gia tài cho người con thứ. Và sau khi người con đã ra đi sống phóng đãng, phung phí hết tài sản trở về, người cha vẫn không trách mắng, nghiêm phạt và từ bỏ người con, nhưng trái lại sẵn sàng tha thứ, yêu thương. Vì thế, khi thấy bóng dáng người con từ xa, người cha chạnh lòng thương, chạy ra ôm choàng hôn lấy hôn để. 

Lòng nhân hậu vô biên, yêu thương tha thứ đã khiến người cha quên hết lỗi lầm của đứa con hoang đàng, đứa con đi bụi đời, mà giờ đây chỉ còn thấy trước mắt ông và trong vòng tay âu yếm của ông là đứa con ông hằng mong mỏi đợi trông. Đứa con mà ông tưởng rằng mất vĩnh viễn; không bao giờ được gặp lại nữa, thì nay lại tìm thấy được. Nên ông vui sướng mở tiệc ăn mừng người con đã trở về.

Niềm vui của người cha già thể hiện tâm tình yêu thương bao nhiêu thì người con cả chẳng những không vui mừng với người cha khi thấy người em trở về, mà còn nổi giận, ghen ghét, trách móc người cha già nhu nhược, bao dung với người em đến độ dường như bất công đối với anh. Nên anh đã không chịu vào nhà; anh không muốn tha thứ cho người em lỗi lầm của mình, bởi vì quyền lợi bị chiếm đoạt, chia chác, nhưng anh không hiểu được tấm lòng của người cha nhân hậu bao dung. Như vậy, bấy lâu nay người con cả sống trong nhà cha mà như ở bên ngoài. Anh không trái lệnh cha để làm tròn bổn phận người con, chứ không phải vì yêu mến cha thật lòng. Anh không hề gọi người em lầm lỗi là em tôi mà gọi là đứa con của cha kia. Anh không cảm thông với người em lầm lỡ và cũng không chia sẻ nỗi khổ của người cha mất con. Anh chỉ nghĩ về mình, về cái tôi ích kỷ, về quyền lợi và hạnh phúc của riêng mình. Cũng vậy, tình phụ tử của Thiên Chúa thương yêu con người đến tột độ, nhưng con người lại ghen tương, oán ghét nhau như đứa con cả đối với người em, như Biệt phái và kinh sư đối với những người thu thuế và tội lỗi, không muốn tha thứ, không muốn những người lầm lỗi trở về cùng Cha, mà chỉ muốn chúng bị nguyền rủa, bị mất đi, để chiếm đoạt gia tài. Trong khi đó Thiên Chúa kêu mời và yêu thương những người tội lỗi, những người bị xã hội bỏ rơi, để tỏ bày lòng nhân từ thương xót của Ngài, chứ không phải để phân biệt đối xử. Vì thế, cả hai người con đều phải trở về với cha, cả hai phải bỏ nếp sống cũ, phải bước vào nhà cha, để ẩn mình trong trái tim cha nhân hậu vô biên, bao dung, tha thứ và tròn đầy yêu thương của Thiên Chúa.

Trong thực tế ngoài xã hội cũng như đời tu, nhiều lúc chúng ta thường rơi vào lầm lỗi của người con cả mà chúng ta không hay biết. Có biết bao gia đình vì của cải vật chất mà đánh mất tình cha con, anh chị em. Trong đời tu cũng thế, nhiều lúc vì danh lợi quyền thế mà chúng ta bán đứng anh em một cách không thương xót…

Qua dụ ngôn “người cha nhân hậu” là dịp cho mỗi người chúng ta suy xét lại bản thân và cuộc sống của chúng ta. Chúng ta đang đóng vai người con nào trong dụ ngôn này, người con thứ hay người con cả. Người con thứ đã từ bỏ người cha, để ra đi sống phóng đãng, phung phí hết gia tài. Hay chúng ta là đứa con cả, tuy sống gần cha nhưng không cảm nhận được tình thương và lòng nhân hậu vô biên của người cha, nên không muốn thứ tha cũng như không chịu đón nhận người anh em lầm lỡ trở về trong tình thương của người cha? Chúng ta có nhận ra được lòng nhân từ thương xót của Thiên Chúa, để mỗi khi lầm lỗi, sa ngã chúng ta biết mau mắn trở về với Ngài hay không?

Trong mùa chay thánh này Giáo Hội mời gọi hãy ăn năn sám hối trở về với cha nhân từ, xin cho chúng ta nhận ra lòng nhân từ thương xót của Thiên Chúa, để mỗi lần ta được Thiên Chúa thứ tha những lầm lỗi, chúng ta cũng biết rộng lượng tha thứ cho anh chị em xúc phạm đến mình, hầu mỗi ngày chúng ta sống xứng đáng với tình yêu thương và lòng nhân từ vô biên của Thiên Chúa. Xin cho mỗi người luôn biết sống và làm chứng cho đức tin trên bước đường đời.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

BÀI VIẾT MỚI

spot_imgspot_img

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Chúa nhật II MC – C: Đức tin biến đổi cuộc đời

Chúa nhật II MC - C Lc 9,28b-36  ĐỨC TIN BIẾN ĐỔI CUỘC ĐỜI Các môn đệ chịu nhiều gian khổ khi đi theo Chúa Giêsu. Các môn đệ...

Chúa Nhật I, Mùa Chay, Năm C (Lc 4,1-13) Ba cơn cám dỗ

Chúa Nhật I, Mùa Chay, Năm C (Lc 4,1-13) Ba cơn cám dỗ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Chúa Giêsu dù là Ngôi Hai Thiên Chúa, nhưng...

Chúa Nhật I Mùa Chay, Lc 4,1-13: Những cám dỗ

    NHỮNG CÁM DỖ M. Bartholomeo Nguyễn Văn Thời, Châu Thủy Ma quỉ là loài xảo quyết nhất trên đời. Ma quỉ tìm mọi cách, mọi mánh...

Chúa Nhật I Mùa Chay, Lc 4,1-13: Cám dỗ

    CÁM DỖ (Lc 4,1-13) Luân An, Phước Lý Sống giữa xã hội Việt Nam hôm nay, chúng ta đang được chứng kiến một sự thanh lọc mạnh...

Chúa Nhật VIII, Thường Niên, Năm C (Lc 6, 39-45) “Người tốt thì lấy ra cái tốt từ lòng mình”

Chúa Nhật VIII, Thường Niên, Năm C (Lc 6, 39-45) “Người tốt thì lấy ra cái tốt từ lòng mình” Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist “Sàng rồi...

Chúa Nhật VIII TN, C, Lc 6,39-45: Những bài học đáng quý

    NHỮNG BÀI HỌC ĐÁNG QUÝ (Lc 6,39-45) M. Eugenio Nguyên, Phước Lý Không như mọi khi, bài giảng hôm nay Chúa Giêsu không nói với đám đông...

Chúa Nhật VII, Thường niên, Năm C (Lc 6,27-38) “Tha kẻ dể ta”

    Chúa Nhật VII, Thường niên, Năm C (Lc 6,27-38) “Tha kẻ dể ta” Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist Khoảng 9h sáng, thứ Tư, ngày 2/2/2022, trong thánh...

Chúa Nhật VII TN, C, Lc 6,27-38: Lòng bao dung và tha thứ

    LÒNG BAO DUNG VÀ THA THỨ (1Sm 26,2.7-9.12-13.22-23; 1Cr 15,45-49; Lc 6,27-38) Viết Trung, Phước Lý “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em...

Chúa Nhật VII TN – C: Yêu thương kẻ thù

    Chúa Nhật VII TN - C YÊU THƯƠNG KẺ THÙ (1Sm 26,2.7-9.12-13.22-23; 1Cor 15,45-49; Lc 6,27-38) M. Bosco, Phước Sơn Yêu thương kẻ thù là đặc nét của...

Phúc Thật

Chúa nhật 6 Thường niên năm C (Gr 17, 5-8 ; Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6 ; 1 Cr 15, 12. 16-20 ;...

Chúa Nhật VI TN, C, Mc 6,17.20-26: Người hạnh phúc đích thực

    NGƯỜI HẠNH PHÚC ĐÍCH THỰC (Lc 6,17.20-26) M. Thomas Aquino Ân, Phước Lý Phúc - họa là cặp từ đối nghĩa mà chúng ta thường sử dụng...