CHÚA NHẬT VI THƯỜNG NIÊN C
(Gr 17,5-8; 1Cr 15, 12.16-20; Lc 6, 17.20-26)
HẠNH PHÚC THẬT
Sống ở đời ai cũng muốn được hạnh phúc. Từ ước muốn đó người ta ra sức tìm những thứ mà họ cho là hạnh phúc: Tiền bạc, địa vị, nhà cao cửa rộng, danh tiếng, uy quyền… Thế nhưng khi người có tiền, có địa vị vẫn cảm thấy không hạnh phúc, thậm chí bất hạnh, mang họa vào thân. Tại sao vậy? Do nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân chủ yếu vì họ quan niệm hạnh phúc không đúng, lệch lạc. Hạnh phúc không phải chỉ có tiền, có địa vị, nhà cao cửa rộng mà còn nhiều thứ khác giá trị hơn, như đức độ, tấm lòng, sự thiện, cuộc đời có Chúa. Thánh vịnh 15 chúng ta đọc: “Ngoài Chúa ra đâu là hạnh phúc?”Không có Chúa người ta khó đạt tới hạnh phúc đích thực.
Lời Chúa hôm nay chỉ cho chúng ta về những Mối Phúc Thật. Nếu chúng ta đối chiếu với Tin Mừng Mt chương 5 sẽ được gọi là Hiến chương Nước Trời. Hiến chương, hiến pháp là đường hướng giúp người ta duy trì sự ổn định cũng như mang lại những lợi ích cho quốc gia, cho nhân dân. Nước nào cũng có hiến chương, hiến pháp. Nước Thiên Chúa cũng vậy, cũng có những đường hướng riêng giúp con người đạt tới hạnh phúc thật. Hiến chương, quan niệm về hạnh phúc mà Chúa Giêsu đưa ra không giống với các vương quốc trần gian:
- Ở thế gian, ai giàu có, nhiều tiền nhiều bạc, địa vị cao, giỏi giang… người ta cảm thấy người đó có phúc. Người ta căn cứ vào vật chất, vẻ bề ngoài để đánh giá một người có phúc. Điều này chúng ta cũng gặp thấy, khi Chúa Giêsu giảng dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người: “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớn. Nhưng Người đáp lại: đúng hơn phải nói rằng : Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa(Lc 11,27-28)”. Hôm nay Chúa Giêsu cũng nói với các môn đệ: Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, những kẻ đói, vì Nước Trời là của anh em, anh em sẽ no lòng.
- Ở đời ai cũng muốn cuộc sống được dệt bằng những nụ cười, vì nụ cười biểu hiện của bình an hạnh phúc, không ai muốn cuộc sống mình phải đau khổ khóc lóc. Nhưng Chúa Giêsu lại nói với các môn đệ: Phúc cho anh em bây giờ phải khóc lóc vì sẽ được vui cười, v.v…
Những mối phúc của Chúa Giêsu đưa ra hoàn toàn ngược với những quan niệm của người đời. Phải chăng Chúa Giêsu lập dị? Chắc chắn không. Vậy phải hiểu như thế nào đây?
Trước hết, Chúa Giêsu muốn hướng các môn đệ cũng như chúng ta hôm nay về hạnh phúc đích thực, hạnh bền vững đó là Chúa, là Nước Trời. Chỉ có Chúa, chỉ khi nào tin tưởng vào Chúa, lấy Chúa làm nơi nương tựa thì cuộc đời mới có bình an, hạnh phúc đích thực. Bài đọc thứ nhất Đức Chúa phán: “Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa, và có Đức Chúa làm chốn nương thân. Người ấy như cây trồng bề dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch suối trong, mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì, lá trên cành vẫn cứ xanh tươi, gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại, và không ngừng trổ sinh hoa trái(Gr 17,7-8)”. Để được hạnh phúc đích thật này người ta phải đi con đường của Chúa, đó là con đường cậy trông phó thác, con đường hẹp, con đường hy sinh, con đường bác ái yêu thương. Khó nghèo không phải chê của cải mà để chia sẻ. Khổ đau đói khát không phải tự kỷ, ghét bản thân mà để phục vụ, cảm thông chia sớt với tha nhân. Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ đừng đặt nặng vấn đề vật chất, địa vị danh vọng, khổ đau đói khát mà buồn phiền, làm mất lòng Chúa. Thánh Phaolô từng mời gọi: “Đừng hướng chiều về những thứ thuộc hạ dưới nhưng hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới(Cl 3,1-2)”. Thật vậy, hạnh phúc ở trần gian này chỉ là tạm thời chóng qua, không bảo đảm để chúng ta chú tâm bám víu vào. Thánh vịnh nói: “Dù sống trong danh vọng, con người cũng không thể trường tồn; thật nó chẳng khác chi, con vật một ngày kia phải chết(Tv 48, 14-21)”. Vì thế, khi cuộc đời không được may mắn cũng đừng buồn. Hãy can đảm đón nhận những phiền muộnc cuộc đời như là phương tiện để vào cổng Nước Trời. Những đau khổ thiếu thốn… cuộc đời rồi cũng sẽ qua, chỉ có sự sống mai sau mới tồn tại mãi mãi và đáng chúng ta để tâm tìm kiếm. Cuộc sống mai sau, hạnh phúc Nước Trời đã được Đức Kitô mở đường qua cái chết và phục sinh của Ngài. Thánh Phaolô trong bài đọc 2 đã xác tín như thế(x.1Cr 15,12.16-20).
Thứ đến, cuộc sống này là tạm bỡ, nhưng nhìn vào thực tế Chúa Giêsu thấy nhiều người lo đi tìm thế sự phù hoa chóng qua. Họ quan trọng hóa tiền tài danh vọng, cậy quyền cậy thế mà quên Thiên Chúa. Họ coi nhẹ tình người, bất chấp công bình bác ái, xúc phạm tha nhân, sống vô cảm, thiếu chia sẻ cảm thông, thậm chí tươi cười hả hê trên những nổi đau người khác. Chúa phán qua miệng ngôn sứ Giêrêmia trong bài đọc thứ nhất: “Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời, lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa, và lòng dạ xa rời Đức Chúa! Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa, chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ, hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra(Gr 17,5-8). Bài Tin Mừng Chúa Giêsu còn nói mạnh hơn: “Khốn cho các ngươi là những người…(x. Lc 6, 24-26)
Thứ ba, Chúa Giêsu đưa ra những mối phúc ngược với quan điểm thế gian là Ngài muốn các môn đệ cũng như chúng ta bắt chước sống như Ngài để cùng Ngài hưởng hạnh phúc vinh quang vĩnh cửu. Chúng ta thấy cuộc sống của Chúa Giêsu không giàu có. Ngài sinh ra lớn lên trong cảnh nghèo: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không chỗ tựa đầu(Lc 9, 58)”. Trong hành trình rao giảng Tin Mừng, không phải lúc nào Ngài cũng được tung hô ủng hộ mà luôn bị những người cầm quyền tôn giáo ghen tỵ, lên án, ném đá. Và cuối cùng bị họ giết chết một cách thảm thương. Dưới con mắt người phàm Ngài như Người thất bại, nhưng thực tế Ngài là người chiến thắng, được Thiên Chúa tôn vinh. Bởi vậy, Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng khuyến khích các môn đệ cũng như chúng ta ngày nay: “Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xoá tên như đồ xấu xa. Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế(Lc 6,22-23)”.
Xin Chúa giúp chúng ta biết phân định đâu là hạnh phúc thật, đâu là đường dẫn đưa chúng ta vào Nước Trời để chúng ta thi hành trong cuộc sống đầy truân chuyên này.
Lm. Louis Gonzaga Hoàng Luật