LỄ CHÚA HIỂN LINH
Matta Tâm (Vĩnh Phước)
Lời Chúa: Mt 2,1-12
Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương Đông đến Giê-ru-sa-lem, và hỏi: “Đức Vua dân Do-thái mới sinh, hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người”. Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao. Nhà vua liền triệu tập tất cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng Ki-tô phải sinh ra ở đâu. Họ trả lời: “Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong sách ngôn sứ, có chép rằng: Phần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời”.
Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện. Rồi vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng: “Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người”. Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại. Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng. Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến. Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.
Suy Niệm:
“Ngôi lời là ánh sáng thật
Ánh sáng đến thế gian” (Ga 1,9)
Niềm vui Giáng Sinh đang dần khép lại theo dòng thời gian nhưng mưa Hồng Ân vẫn tuôn đổ trên chúng ta trong từng giây phút sống. Chúa vẫn ở trong ta và mãi là ngôi sao lạ dẫn lối cho ta trên bước đường trần gian.
Hôm nay, chúng ta cùng mừng lễ Chúa Hiển Linh. Tin Mừng nói lên hai hình ảnh nổi bật là vua Hêrôđê và các nhà chiêm tinh cùng hướng đến ngôi sao lạ để kiếm tìm Hài Nhi Giêsu.
Vua Hêrôđê một bạo chúa đã cảm thấy bối rối khi nghe tin vua dân Do Thái xuất hiện. Điều gì làm vua cảm thấy bối rối và sợ hãi đến vậy? Phải chăng vua sợ mất ngai báu của mình? Nhưng có lẽ điều quan trọng hơn hết là sự xuất hiện của Hài Nhi Giêsu đã chạm vào nơi sâu thẳm giấu kín của vua. ở đó, trong tâm hồn mình, vua đã sống không phải là mình, mà là những thói ích kỷ, độc ác gian tà đang chế ngự vua. Và khi Chúa đến ông đã sợ mình mất đi những thứ mình đang có. Tính tham lam, ích kỷ đã lấy đi sự lương thiện của con người. Khi đối diện với chính mình thì cảm thấy sợ hãi và muốn chạy trốn. Nhưng vua càng chạy trốn thì sự sợ hãi càng đuổi theo và tiến lại gần vua hơn. Thế nên, đừng để sự sợ hãi làm chủ được ta bởi sự sợ hãi là căn phòng tối, là nơi những gì tiêu cực nhất có cơ hội phát triển. Sự sợ hãi chỉ khiến ta đứng yên một chỗ. Niềm tin sẽ dừng lại khi nỗi sợ bắt đầu và nỗi sợ sẽ im lặng khi niềm tin lên tiếng.
Niềm tin đã đưa các nhà chiêm tinh đến với Hài Nhi Giêsu. Họ và vua Hê-rô-đê đều trung một bầu trời nhưng lại có những tầm nhìn khác nhau. Chúng ta không thể nhìn thấy Chúa trong đôi mắt của vua chúa trần gian, cũng không thể thấy Chúa bằng tâm hồn hay ghen tỵ, tranh giành, hiềm khích. Ta không thể nhìn thấy bình minh nếu cứ nhìn về hướng Tây. Đừng để sự an toàn thế gian níu gót ta. Hãy bước ra ngoài! Khởi hành đi. Hãy cùng nhau chạy đến làng quê nghèo Bêlem ở đó có Hài Nhi Giêsu có Mẹ Maria và thánh Giuse. Ở đó có một gia đình thánh, có những con người ta cần tìm và cần diện kiến.
Bình an là thế! Hạnh phúc là thế!
Lạy Chúa, niềm vui nào cũng sẽ qua đi chỉ có niềm vui trong Chúa mới tồn tại mãi mãi. Xin cho chúng con biết chiêm ngắm Hài Nhi Giêsu trong hang đá cõi lòng mình, để chúng con biết đem sự bình an đến cho những ai chúng con gặp gỡ.