Thứ sáu, 18 Tháng mười, 2024

VỊ MỤC TỬ NHÂN LÀNH

Thứ 2 sau Chúa Nhật IV Phục Sinh

Vị Mục Tử Nhân Lành

(Ga 10, 11-18)

                                    

Thánh Irênê nói rằng: “Vinh quang Thiên Chúa là con người được sống”. Thiên Chúa coi sự sống của chúng ta là vinh dự của Ngài. Vì thế, Thiên Chúa chăm sóc và bảo vệ sự sống của chúng ta. Khi Đức Kitô xuống thế làm người, Ngài đã trở nên mục tử nhân lành chăm sóc đàn chiên, không chỉ để yêu thương, bảo vệ mà còn là hy sinh mạng sống mình vì đàn chiên.

Mục tử là người chăn dắt, bảo vệ đàn chiên. Chúa Giêsu là một mục tử nhân lành, Ngài yêu thương đàn chiên. Không như những kẻ làm thuê, Ngài hiểu rõ từng con chiên một: “Chính Tôi là mục tử nhân lành, Tôi biết các chiên của Tôi và các chiên Tôi biết Tôi” (Ga 10,14). Bởi đó, tình yêu của Đức Kitô đối với mỗi người chúng ta là một tình yêu cá vị, riêng biệt và độc đáo. Thánh Augustinô nói: “Thiên Chúa yêu chúng ta như thể chúng ta là duy nhất”. Tình yêu duy nhất, cá vị đó được cụ thể hóa bằng sự chăm sóc: “Chiên nghe tiếng của anh, anh gọi tên từng con rồi dẫn chúng ra” (Ga 10,3). Nếu như người làm thuê khi thấy sói đến thì bỏ chạy và để cho chiên tán loạn (x. Ga 10,12), thì vị mục tử nhân lành này lại đi tìm từng con chiên bị thất lạc mà đưa về đàn, khi tìm được thì vác trên vai trở về và mở tiệc ăn mừng (x. Lc 15,4-7). Thiên Chúa đi tìm chúng ta, Ngài hạ mình trước những ương bướng, bất trị, cố chấp của con người đối với ân sủng của Chúa. Ngài vác chúng ta trên vai như mang lấy những yếu đuối và bất xứng của chúng ta. Chính Ngài nâng chúng ta lên, coi chúng ta như một món quà, một báu vật cần phải được gìn giữ và bảo vệ. Ngài yêu bằng một tình yêu bất thường. Tình yêu đó vượt ra khỏi mọi khái niệm và quan điểm cũng như mọi giới hạn của con người.

Vị mục tử nhân lành nuôi dưỡng đàn chiên bằng Lời Hằng Sống và bằng chính thân thể Ngài. Ngài không để họ bơ vơ như đàn chiên không người chăn dắt. Chúa hóa bánh ra nhiều để nuôi sống những người đi theo Chúa (x. Mt 15,32-38). Chính Ngài đã trở nên bánh Trường Sinh để nuôi dưỡng đàn chiên (x. Ga 6,35). Thân xác Ngài trở nên nguồn thần lương nuôi dưỡng chúng ta. Đỉnh cao của tình yêu Đức Kitô là cái chết trên thập giá: “Người mục tử nhân lành đã hy sinh mạng sống vì đàn chiên” (Ga 10,11). Qua cái chết và sự Phục Sinh, Ngài đã trở thành nguồn ơn cứu rỗi cho nhân loại, nên nguồn sống mới, nguồn sống bất diệt cho đàn chiên.

Nhưng, nếu Chúa là mục tử nhân lành thì tại sao nhiều người trong chúng ta vẫn đói khát, nghèo khổ và bất hạnh? Đó là vì chúng ta vẫn đi tìm một sự sống khác không bởi Chúa. Chỉ có một mình Ngài là Đấng ban cho chúng ta sự sống và là một sự sống dồi dào, bất diệt và trường tồn: “Ta đến cho chiên được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10b). Khi đi tìm một sự sống khác bởi những vật chất, lạc thú, tiền bạc… con người sẽ vấp phải đau khổ. Vậy, hãy đến với Ngài nơi bàn tiệc Lời Chúa, bởi Ngài có những Lời ban lại sự sống đời đời. Lời đó nuôi dưỡng chúng ta, an ủi và chữa lành tâm hồn chúng ta. “Hãy đến với ta hỡi những ai vất vả mang gánh nặng nề ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng” (Mt 11,28). Đồng thời, hãy đến với Chúa nơi bàn tiệc Thánh Thể. Ở đó, Chúa vẫn chờ đợi để ban an ơn và nuôi dưỡng chúng ta bằng chính máu thịt Ngài. Thánh Thể là dấu chứng tình yêu của một Thiên Chúa luôn khao khát muốn ở lại để tiếp tục chăm sóc và nuôi dưỡng chúng ta.

Để làm được điều đó, chúng ta cần phải đi sâu vào trong mối tương quan của Chúa qua đời sống cầu nguyện. Nhờ đó, mới có thể cảm nhận được tình thương của vị mục tử nhân lành đã yêu thương và chăm sóc chúng ta như Vịnh gia đã thốt lên: “Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi còn thiếu thốn chi” (Tv 23,1).

M. Clara – Phước Thiên

 

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

BÀI VIẾT MỚI

spot_imgspot_img

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Thứ 5 Tuần XXVIII Thường Niên – Lc 11,47-54 Đức Giêsu phiền trách các luật sĩ

  ĐỨC GIÊSU PHIỀN TRÁCH CÁC LUẬT SĨ Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Hôm nay chúng ta cùng suy niệm bài Tin Mừng...

Thứ 4 Tuần XXVIII Thường Niên – Lc 11,42-46 Chúa khiển trách Pharisêu giả hình

  CHÚA KHIỂN TRÁCH PHARISÊU GIẢ HÌNH Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Chúng ta cùng suy niệm và tiếp tục theo dõi Đức...

Thứ 3 Tuần XXVIII Thường Niên – Lc 11,37-41 Sạch dơ thực sự

SẠCH - DƠ THỰC SỰ Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Với Tin Mừng thánh sử Luca, chúng ta nhận thấy thánh sử...

Thứ Hai, Tuần XXVIII Thường Niên (Lc 11,29-33) Sám hối để nhìn thấy Chúa

Thứ Hai, Tuần XXVIII Thường Niên (Lc 11,29-33) Sám Hối Để Nhìn Thấy Chúa Lm. Gioan Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist “Tôi đã đi khắp vũ trụ,...

Thứ 2 Tuần XXVIII Thường Niên – Lc 11,29-32 Dấu lạ diệu kỳ vĩ đại

 DẤU LẠ DIỆU KỲ VĨ ĐẠI Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Bối cảnh: Có lẽ vì tò mò hay hiếu kỳ, dân...

Thứ 7 Tuần XXVII Thường Niên – Lc11,27-28 Hạnh phúc thật

HẠNH PHÚC THẬT Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Trước cử tọa thật đông đảo đang nghe Đức Giêsu giảng dạy với những...

Thứ 6 Tuần XXVII Thường Niên – Lc 11,15-26 Đức Giêsu đầy quyền năng và nhân ái

  ĐỨC GIÊSU ĐẦY QUYỀN NĂNG VÀ NHÂN ÁI Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Giữa bao thử thách gian truân và đau khổ...

Thứ Năm Tuần XXVII Thường niên (Lc 11,5-13) Chẳng lẽ Chúa cũng “xin” “cho”?

Thứ Năm Tuần XXVII Thường niên (Lc 11,5-13) Chẳng lẽ Chúa cũng “xin” “cho”? Lm. Gioan Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Tin Mừng hôm nay là những...

Thứ 5 Tuần XXVII Thường Niên – Lc 11,5-13 Kiên trì cầu nguyện

  KIÊN TRÌ CẦU NGUYỆN Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Sau khi Đức Giêsu dạy thể thức cầu nguyện với Kinh Lạy Cha,...

Thứ Ba, Tuần XXVII Thường Niên (Lc 10,38-42) Phục vụ Chúa hay phục vụ tôi?

Thứ Ba, Tuần XXVII Thường Niên (Lc 10,38-42) Phục Vụ Chúa Hay Phục Vụ Tôi? Lm. Gioan Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist. Tin Mừng hôm nay cho...

Thứ Ba, Tuần XXVII Thường Niên – Lc 10,38-42 Gia đình Bêtania đón tiếp Chúa

GIA ĐÌNH BÊTANIA ĐÓN TIẾP CHÚA Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Lời Chúa hôm nay tường thuật cho chúng ta việc Đức...

Thứ 7 Tuần XXVI Thường Niên – Lc 10,17-24 Niềm vui và hạnh phúc đích thực

  NIỀM VUI VÀ HẠNH PHÚC ĐÍCH THỰC Lm M. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc, Phước Sơn Sau cuộc thực tập ra khơi với bao thành quả...