NGHĨ VỀ MỤC ĐỒNG
Lc 2,1-14
Nữ đan sĩ Augustino, đan viện Phước Thiên
Từ thuở đời đời, Thiên Chúa đã yêu thương con người. Khi con người sa ngã phạm tội, Thiên Chúa đã có kế hoạch cứu độ con người. Suốt thời gian dài của Cựu Ước, các ngôn sứ được sai đi loan báo một Đấng Cứu Tinh sẽ ra đời để thực hiện chương trình cứu độ. Đấng ấy – Người Con Một yêu dấu của Chúa Cha – đã mặc lấy xác phàm yếu đuối, nghèo hèn sinh ra trong máng cỏ chiên lừa.
Các người chăn chiên đã được đặc ân Chúa tỏ mình ra trước tiên qua lời loan báo của các thiên sứ, và họ đã ra đi. Thánh sử Luca mô tả cách rõ nét trạng thái của những người mục đồng. Họ đã ra đi một cách “hối hả” như trước đó Mẹ Maria đã “vội vã” đi thăm bà Êlisabeth (Lc 1,39). “Nào ta sang Bêlem, để xem sự việc xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết” (Lc 2,15). Chúng ta có thể hình dung ra bối cảnh của những người mục đồng vào thời điểm đó: họ đang mang trong mình một niềm vui hòa lẫn với một chút nghi vấn. Họ vui vì niềm mong chờ và niềm tin vào Đấng Thiên Sai sẽ cứu thoát nhân loại sa ngã. Họ là ai? Thưa họ chỉ là những người thuộc tầng lớp thấp kém trong xã hội lúc bấy giờ, nhưng họ được Thiên Chúa chọn giữa muôn người và cho trở thành chứng tá đầu tiên về Ngôi Lời nhập thể.
Thánh sử Luca mô tả diễn tiến bức họa các mục đồng không chỉ dừng lại nơi bước chân hối hả, mà còn tô điểm đậm nét vẻ đẹp bởi thấy Hài Đồng Giêsu và lòng tin của họ: họ thấy và họ tin. Họ thấy gì? Một Hài Nhi nằm trong máng cỏ được sưởi ấm bởi hơi bò lừa; một Giuse, người công chính (Mt 1,19); một Maria thầm lặng suy đi nghĩ lại trong lòng (Lc 2,19). Từ đó họ tin Đấng Cứu Thế thực sự đã ra đời. Người mục đồng hôm ấy sau khi chiêm ngắm vẻ huy hoàng của Hài Nhi đã quyết định ra về, chứ không ở lại. Họ đã không như Phêrô, sau khi thấy Chúa Giêsu biến đổi hình dạng trở nên sáng láng và thấy Êlia cùng Môsê đã xin ở lại và làm ba cái lều (Mt 17,1-8). Các mục đồng đã về, về với cuộc sống thường nhật cùng đàn chiên mà họ chăm sóc. Họ vừa đi vừa ca tụng tôn vinh Chúa.
Phải, những người chăn chiên hôm ấy đã đi tìm gặp Hài Nhi Giêsu, dù rằng ban đầu đức tin họ không đủ lớn. Còn chúng ta là những người bước theo chân Chúa, chúng ta mang trong mình một con tim khao khát Chúa. Vậy chúng ta đã dám đi ra khỏi chính mình, “đi ra để cung cấp cho tất cả mọi người sự sống của Đức Giêsu Kitô” (Evangelii Gaudium, 49) hay chưa? Đã biến mình thành “các nhà truyền giáo có “mùi” của Con Chiên” (Evangelii Gaudium, 24) hay chưa?
Lạy Chúa, Chúa là Emmanuel. Chúa đã ở với chúng con. Chúa đã viếng thăm chúng con. Ngày Chúa Giáng Sinh là ngày các thiên thần ca mừng Chúa. Xin cho chúng con cũng biết sống với khoảnh khắc của “Ngôi Lời đã làm người và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1,14). Nguyện xin Chúa cho chúng con mỗi ngày biết hân hoan khao khát gặp Chúa, như các mục đồng ngày xưa đã đi đến Bêlem với ước mong gặp Hài Nhi Giêsu và Chúa đã cho gặp.