THỨ BẢY TUẦN XIX THƯỜNG NIÊN
Mát-thêu 19,13-15
Phước Lành Của Trẻ Em
Cha M. Basilio Nguyễn Văn Phán, CĐTP
George Mac Donald (1824-1905), tác giả nổi tiếng của Scotland về sách thiếu nhi, thường nói rằng người ta không thể là tín đồ của Chúa Giêsu nếu bọn trẻ sợ chơi ở cửa nhà họ.
Cụ thể, có vị linh mục đã đến thăm một gia đình trong giáo xứ của mình, kể lại rằng, người mẹ và người cha thường khá ngại ngùng khi ngài hiện diện, nhưng con cái họ luôn hành động tự nhiên và cho ngài một cảm giác được chào đón. Đáng buồn thay, hành vi của những đứa trẻ dường như không được chấp nhận dưới con mắt của cha mẹ và họ thường cảnh báo chúng: đôi khi người cha tỏ vẻ giận dữ. Vị linh mục hay nói đùa rằng: “Người Cha, sẽ không bao giờ nổi giận!” ngài nói thế với những đứa trẻ nhằm để nhắc khéo cha mẹ, nhưng những lời nói của ngài dường như chưa bao giờ có tác dụng với họ.
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các Tông Đồ đang ngăn cản trẻ em đến gần Ngài: “Hãy để trẻ em đến với ta và đừng ngăn cản chúng; vì Nước Trời thuộc về những kẻ giống như chúng.”
Trong phúc âm đôi khi ta thấy Chúa Giêsu nổi giận, nhưng Ngài chắc chắn không nổi giận với trẻ em hoặc với những người đang mang chúng đến với Ngài. Ngài khó chịu với các môn đệ của mình, điều này không thường xuyên xẩy ra nơi Chúa Giêsu. Không còn nghi ngờ gì nữa, các môn đệ muốn che chở Chúa Giêsu khỏi sự phiền toái, ồn ào của những đứa trẻ.
Đối với xã hội Do Thái lúc bấy giờ, trẻ em là một thành phần không đáng kể đến. Chúng không có quyền lợi trong xã hội, không có quyền để phát biểu. Nhưng Chúa Giêsu đã dành cho trẻ em một vị thế quan trọng cùng với phúc lành của Ngài. Ngài muốn cho các môn đệ thấy rằng, tình yêu Thiên Chúa có nhiều chỗ cho mọi người kể cả trẻ em. Không ai là không quan trọng với Thiên Chúa. Thậm chí những trẻ em còn được đề cao như những hình mẫu của Nước Trời. Trẻ em được Ngài nêu ra như những tấm gương về cách đón nhận Tin Mừng, đón nhận tình yêu từ Thiên Chúa với thái độ cởi mở, đơn giản và khiêm tốn.
Thông qua hành động của Ngài, Chúa Giêsu cũng đang dạy cho tất cả chúng ta về giá trị tinh thần trẻ thơ. Điều này không có nghĩa là chúng ta phải trẻ con hóa trong tương quan với mọi người. nhưng chúng ta phải có tinh thần giống trẻ thơ trong mối quan hệ với Thiên Chúa để có thể tiếp cận với Ngài bằng đức tin và sự can đảm. Biết nhìn nhận Thiên Chúa là người Cha yêu dấu nhất của mình, hoàn toàn tin tưởng vào tình yêu của Ngài. Như trẻ thơ, không tự lừa dối bản thân hay ỷ lại vào căn bệnh thành tích.
Một phẩm chất khác của trẻ thơ mà chúng ta có thể bắt chước là sự tin tưởng của chúng. Trẻ em luôn tín thác, Chúng phụ thuộc vào cha mẹ và những người lớn khác để sinh tồn. Ngay cả một đứa trẻ bị lạm dụng cũng sẽ tin tưởng cha mẹ của mình trong một thời gian trước khi phát triển. Và cũng vậy, những người tin cậy vào Thiên Chúa là những người có thể tin cậy được.
Cuối cùng, chúng ta cùng suy gẫm về sự tín thác, và nhìn lại xem tôi đang tin tưởng vào điều gì?:
Tin tưởng vào bản thân và sẽ đi đến cam chịu, thất vọng. Tin tưởng vào bạn bè và họ sẽ chết và rời đi.
Tin tưởng vào tiền và nó có thể bị lấy cắp.
Tin tưởng vào danh tiếng và một số miệng lưỡi vu khống có thể làm nổ tung nó.
Nhưng tin tưởng vào Thiên Chúa và chúng ta sẽ không bao giờ bị thất vọng trong hiện tại hay vĩnh cửu.
Lạy Chúa, xin dạy con biết đến với Chúa như trẻ thơ đến với cha mẹ mình, và biết giữ gìn tinh thần trẻ thơ đó để luôn biết tin yêu và tín thác vào Ngài bây giờ và mãi mãi. Amen.